Chương 909: Hiện Tại Trời Đã Tối Rồi
Chương 909: Hiện Tại Trời Đã Tối RồiChương 909: Hiện Tại Trời Đã Tối Rồi
Chỉ là Ôn Noãn không nhịn được mà nghĩ, chẳng lẽ cuối cùng người nọ cũng biết mình ngay cả hôn cũng không biết, cho nên tìm tìm sách học tập một chút?
Ôn Noãn nghĩ đến cái gì đó, gương mặt càng đỏ hơn!
Vạn Quân: '...'
Xem ra là sự thật!
Ôi chao, vậy phải làm sao bây giờ?
Quận chúa còn nhỏ tuổi!
Hơn nữa quy định lúc thành thân của hoàng gia cực kỳ nghiêm khắc!
Không được, nàng phải đi hỏi Vinh ma ma một chút!
Vạn Quân vội vàng rời đi.
Ôn Noãn không biết trong lòng Vạn Quân suy nghĩ cái gì, nàng lắc đầu, đuổi suy nghĩ trong đầu di vo giấy thành một đoàn, ném vào sọt trúc đựng rác rưởi, vùi đầu tiếp tục viết nhạc khúc.
Lâm Phong trở lại phủ Cẩn Vương phủ, dự định ném cuốn sách vào trong bệ bếp, nhưng nghĩ lại, cảm thấy nói không chừng sau này chủ tử sẽ sử dụng thì sao!
Về sau lúc chủ tử cần sử dụng, hắn ta biết đi tìm ở đâu?
Lâm Phong nghĩ vậy bèn cất cuốn sách vào trong lòng ngực, sau đó mới cầm hộp thức ăn đến đưa cho Nạp Lan Cẩn Niên.
Nạp Lan Cẩn Niên thấy là Lâm Phong cầm hộp thức ăn đi vào, Ôn Noãn không đến đây.
Gương mặt hắn xụ xuống.
Lâm Phong đã sớm luyện ra bản lĩnh có thể nhận biết mỗi cử động của Nạp Lan Cẩn Niên là muốn biểu đạt ý gì!
Lâm Phong lập tức nói: "Chủ tử, quận chúa đang vội vàng soạn nhạc, cho nên không thể đến đây, nhưng mà quận chúa có bảo buổi tối ngài đến tìm quận chúa".
Lúc trước Ôn Noãn thật sự có dặn dò lời này.
Nạp Lan Cẩn Niên nghe vậy, sắc mặt đẹp hơn một chút, hắn đứng lên, tiếp nhận hộp thức ăn trong tay Lâm Phong, trực tiếp trèo tường đi tìm Ôn Noãn.
Hiện tại chính là buổi tối, mặt trời đã lặn xuống núi rồi!!
Lâm Phong nhìn bóng dáng rời đi của Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Cho nên, vừa rồi vì sao chủ tử không trực tiếp đi qua phủ Thế Xương bá ăn cơm đi?
Làm hắn ta chạy qua chạy lại chơi rất vui sao?
Nhưng mà Lâm Phong nghĩ đến gần đây mỗi buổi tối chủ tử đều chạy vào khuê phòng của quận chúa.
Hắn ta lại lấy cuốn bí kíp kia ra.
An Thân Vương thật đúng là đưa than ngày tuyết!
Một ngày nào đó chủ tử sẽ sử dụng tới cuốn sách này!
Lâm Phong đi đến bên kệ sách, đặt cuốn sách kia vào một góc bí ẩn.
Như vậy chủ tử sẽ không phát hiện, đến lúc chủ tử muốn dùng thì mình có thể tìm ra được ngay. Phủ Tam hoàng tử.
Tam hoàng tử xua tay ra hiệu cho người mặc quần áo màu đen lui ra, hắn ta ngồi trên ghế ngắm nhìn một chuỗi ngọc châu trên cổ tay.
Tam hoàng tử phi bưng một chén canh sâm đi vào, nhìn thấy vẻ mặt phức tạp của Tam hoàng tử, tò mò hỏi:
"Thế nào? An Thân Vương thúc công lấy ra rồi sao?"
Nếu đã lấy ra, vậy chắc hẳn hai người kia phải dùng hết sức lực phá hủy nó!
Hoặc là nội dung trên di chiếu của tiên hoàng không phải là chiếu chỉ không nói đến vấn đề kế vị?
Vẻ mặt của Tam hoàng tử rất phức tạp, lắc đầu nói: "Đồ vật quan trọng mà An Thân Vương thúc công nói không liên quan đến di chiếu."
An Thân Vương không giống như Ninh Vương, uống say sẽ rất dễ nói ra lời nói thật.
An Thân Vương uống say thì sẽ ngủ như chết!
Cơ hội duy nhất chính là nhân lúc ông ấy phát bệnh thăm dò di chiếu ở nơi nào.
"Đó là thứ gì?" Tại sao vừa rồi hắn lại có loại biểu cảm như vậy?
Tam hoàng tử kéo Tam hoàng tử phi tới, ôm lấy nàng, nói một câu ở bên tai nàng ta.
Sau đó nói tiếp: "Sớm biết là đồ vật quan trọng như vậy, bổn hoàng tử cũng đến đó nhận một cuốn! Hiện tại thật là đáng tiếc! Bổn hoàng tử cũng muốn thử với hoàng tử phi."
Gương mặt của Tam hoàng tử phi đỏ bừng, rụt cổ lại: "Tam hoàng tử già mà không đứng đắn!"
"Ha ha... Ai bảo hoàng tử phi của bổn hoàng tử quá đẹp!"