Chương 912: Cho Mặt Mà Không Biết Xấu Hổ
Chương 912: Cho Mặt Mà Không Biết Xấu HổChương 912: Cho Mặt Mà Không Biết Xấu Hổ
Ngày hôm sau.
Sáng sớm, Ôn Noãn đã cùng đám người Ngô thị đi ra ngoài mua vải dệt và các loại vật phẩm khác.
Ôn Linh và Ôn Thiến cũng cùng đi ra ngoài.
Hai người cũng sắp trở vê, đều muốn mua một ít quà tặng cho cha mẹ và bạn bè thân thích ở quê nhà.
Đầu tiên, người một nhà đi dạo tiệm vải chọn mua đủ loại vải dệt có màu sắc và hình dáng khác nhau.
Xưởng dệt nhà Ôn Noãn hợp tác với Ninh Hoài Kiệt cũng đi vào quỹ đạo, cũng chuẩn bị mở tiệm vải.
Mặc dù trong nhà có tiệm vải, nhưng mà tiệm vải bên ngoài cũng có vải dệt tốt, mỗi tiệm vải đều có loại vải đặc sắc riêng, cho nên các nàng cũng sẽ mua ở bên ngoài.
Sau khi mua vải vóc xong, bảo tiệm vải đưa đến phủ Thế Xương hầu, sau đó đoàn người lại đi tiệm trang sức mua một ít trang sức.
Ngô thị mua một cái khóa trường mệnh cùng và một vòng tay bằng vàng cho tiểu hài tử.
Sau đó lại mua một phần quà tặng cho tất cả người thân ở nhà mẹ đẻ của mình.
Thân thích nhà mẹ đẻ có, bà cũng không quên mua một phần cho thân thích bên nhà chồng.
Mua cho hai phu thê Ôn Gia Quý, cũng mua cho Ôn Thiến và Ôn Linh, cũng không thiếu phần một nhà ba người Ôn Gia Tưởng.
Chọn kiểu dáng không giống nhau, nhưng giá cả đều tương đương nhau.
Sau đó lại mua tặng một số người có quan hệ thân thiết trong thôn, đặc biệt là những nhà có công nhân làm công trong nhà xưởng, đều mua một ít quà nhỏ xem như quà tặng ngày Tết Đoan Ngọ.
Ôn Thiến và Ôn Linh cũng mua một ít đồ vật, đều là do Ngô thị trả bạc, cuối cùng hai người đều ngượng ngùng mua quá nhiều.
Mọi người mua đồ vật xong xuôi, ra khỏi cửa hàng trang sức, chuẩn bị lên xe ngựa về phủ thì tình cờ gặp Ôn Uyển và Ôn Ngọc vừa mới đi đưa tiễn xong.
Sáng sớm Ôn Uyển đã ra khỏi thành tiễn Ôn Lượng đi nhậm chức, một nhà đại phòng đều đi theo, chỉ để lại một mình Ôn Ngọc ở Kinh Thành.
Ôn Uyển ở trên xe ngựa nhìn thấy mấy người Ôn Noãn, lập tức bảo xa phu dừng xe lại.
Nàng ta được nha hoàn dìu xuống xe ngựa, gương mặt vui mừng đi đến bên người Ôn Noãn, cười nói: "Tứ thẩm, Noãn nhi, mọi người tới mua trang sức à?"
Ngô thị nhìn thoáng qua thấy là nàng ta, gật đầu nói: "Ừ'"
Ôn Uyển giả vờ như không phát hiện thái độ của Ngô thị không thân thiện, nàng ta cười nói: "Vừa rồi ta tiễn mấy người đại ca và ông nội ra khỏi thành. Hôm nay đại ca của ta đi nhậm chức. Ta còn định lúc trở về sẽ đi qua phủ Thế Xương hầu thăm hỏi một chút, không ngờ lại gặp mọi người ở chỗ này. Đi thôi! Ta đi theo tứ thẩm cùng nhau về phủ."
Ôn Noãn không chút khách khí trực tiếp từ chối: "Xin lỗi, hôm nay trong phủ có chiêu đãi khách, không tiện tiếp đãi cô”.
Ôn Noãn là nói thật, ngày mai Vương thị và Ôn Thuần xuất phát quay về huyện Ninh Viễn, hôm nay Ninh Hoài Kiệt và cha mẹ của hắn, còn có Lâm Đình Hiên, Lương Tử Vận, Bát công chúa đến chơi, muốn tiễn bọn họ.
Vẻ mặt của Ôn Uyển cứng đờ một chút, nhưng nàng ta vẫn cười nói: "Vậy sao! Vậy lần sau ta lại đi thăm hỏi vậy.
Ôn Ngọc đi theo sau Ôn Uyển bước xuống xe ngựa, lập tức trợn mắt xem thường, thật là cho mặt mà không biết xấu hổi
Phi tử của Đại hoàng tôn cũng dám từ chối!
Ôn Uyển nói xong lại nhìn về phía Ôn Linh và Ôn Thiến: "Thiến nhi, Linh nhi, đã lâu rồi chúng ta không tụ hội với nhau. Không biết hôm nay có thời gian không, đại tỷ muốn tụ hội với các muội một chút. Ta có cái này tặng cho các muội, các muội theo ta về phủ Đại hoàng tử ngôi một chút có được không?”
Ôn Thiến trực tiếp lắc đầu: "Hôm nay muội không có thời gian, muội phải trở về giúp đỡ gói bánh chưng, đợi lần sau đi!"
Ôn Uyển nhìn về phía Ôn Linh.
Ôn Uyển đoán chắc là chỉ cần nàng ta nhắc đến phủ Đại hoàng tử thì Ôn Linh sẽ không từ chối.