Chương 911: Nha Đầu Không Lương Tâm
Chương 911: Nha Đầu Không Lương TâmChương 911: Nha Đầu Không Lương Tâm
Sau khi Nạp Lan Cẩn Niên nghe xong, ngoài đau lòng cũng chỉ còn lại đau lòng.
Kiếp trước nàng thế nhưng vì cứu người mà sống sờ sờ bị thiêu chết?
Như vậy đau đớn đến mức nào?
Hơn nữa nàng đang ở độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời, bởi vì gia tộc đột nhiên biến đổi, vì gánh vác trách nhiệm của gia tộc, nàng không có một ngày, một năm nào sống cho bản thân.
Như vậy sẽ có bao nhiêu tiếc nuối?
Nạp Lan Cẩn Niên biết kiếp trước là nàng đã chết như thế nào, lại tình nguyện kiếp trước của nàng giống như những lời nàng đã lừa mình lúc trước, có một tướng công yêu thương nàng, một đôi song bào thai đáng yêu, tương thân tương ái, hạnh phúc mỹ mãn sống đến già chết thọ ở nhà!
Hắn ôm chặt nàng, một đời này, hắn sẽ dốc hết sức lực che chở nàng, làm nàng bình an sống lâu trăm tuổi!
Đột nhiên Nạp Lan Cẩn Niên nghĩ đến nếu bị người khác biết nàng là "xuyên không" đến đây.
Như vậy tất nhiên sẽ có người nhân cơ hội kêu gào muốn thiêu sống nàng.
Hiện tại là bởi vì mình nên đã có người bắt đầu đối phó nàng.
Vẻ mặt của hắn rất nghiêm túc: "Việc này muội đừng với những người khác, cho dù là ai cũng không được nói!"
Thế giới này thật sự có người đáng giá tín tưởng, nhưng cũng có rất nhiêu chuyện ngoài ý muốn có thể hủy diệt phần tin tưởng đó.
Ôn Noãn trừng hắn một cái: "Chuyện này là đương nhiên. Ta cũng không ngốc! Đến bây giờ ta chưa từng nghĩ tới sẽ nói cho ai. Nói với huynh, chỉ là bởi vì ta có rất nhiêu chuyện phải làm, ừm, người khác nghi ngờ ta, vậy làm phiền ngươi giúp ta che đậy đi!"
"Được!" Trong lòng Nạp Lan Cẩn Niên không ngăn cản được sự vui mừng, nàng không muốn nói cho người khác, nhưng nàng lại nói cho mình!
Điều này chứng minh hắn là người đáng tin nhất trong lòng nàng!
Suy nghĩ này đã làm tâm trạng của Nạp Lan Cẩn Niên trở nên vô cùng tốt đẹp!
Mà che chở nàng chính là trách nhiệm của hắn, đâu cần nàng phải nhờ vả.
Nạp Lan Cẩn Niên siết chặt vòng tay ôm Ôn Noãn
"Huynh còn chưa ăn cơm sao? Đồ ăn đã nguội rồi." Ôn Noãn rất gây mất hứng chỉ vào đồ ăn trên bàn.
Nạp Lan Cẩn Niên tràn đầy nhu tình mật ý đều bị lời nói này của người nào đó cắt ngang.
"Ăn, muội đút cho ta? Ba vai của ta đau."
Ôn Noãn trừng hắn một cái: Xứng đáng!
Bảo hắn dưỡng thương cho tốt, hắn lại chạy khắp nơi!
"Thích ăn thì ăn! Ai bảo huynh không nghe lời. Ta còn muốn vẽ một bức tranh, không rảnh!"
Nói xong Ôn Noãn rời khỏi cái ôm của người nào đó, đi trở về án thư tiếp tục vẽ tranh!
Ôn Noãn dự định vẽ một bức tranh trẻ con, vẽ hài tử kết hợp những ưu điểm trên gương mặt của Ngôn Khải Nghiệp và Ôn Gia Mỹ.
Treo ở phòng ngủ, mỗi ngày nhìn xem, đương nhiên tâm trạng của Ôn Gia Mỹ sẽ rất tốt!
Nạp Lan Cẩn Niên: '..."
Tiểu nha đầu không có lương tâm. Không thể ở trong lòng ngực hắn lâu một chút sao, làm nũng gì đó?
Trời biết có bao nhiêu nữ nhân muốn nhào vào trong lòng ngực của mình?
Chỉ có một mình nàng là không hiếm lạ.
Cho nên hắn mới lo lắng có thể là nàng vẫn còn nhớ tướng công ở kiếp trước, nhịn không được mà đố ky ghen ghét.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn Ôn Noãn đứng bên cạnh án thư, bóng dáng bắt đầu bận rộn.
Nhưng mà có thể làm sao bây giờ, chỉ có thể chiều nàng thôi.
Nếu không trái tim của hắn sẽ không đồng ý!