Chương 915: Gói Bánh Trưng
Chương 915: Gói Bánh TrưngChương 915: Gói Bánh Trưng
Sinh nhật của Ôn Gia Quý là ở cuối tháng 5, nhưng mà chắc chắn Ôn Uyển sẽ không nhớ được.
Ôn Linh đột nhiên gật đầu: "Đúng vậy! Không đi, chúng ta phải đi về!"
Ôn Linh nói xong, lôi kéo Ôn Thiến nói với đám người Ngô thị: "Tứ thẩm, Noãn nhi, chúng ta nhanh trở về dil Không phải còn muốn làm bánh chưng sao?”
Ôn Linh cái gì cũng không rảnh lo, vội bò lên xe ngựa.
Mấy tỷ muội Ôn Noãn cùng Ngô thị cũng đi theo lên xe ngựa.
Xe ngựa nghênh ngang rời đi.
Ôn Uyển đứng ở trên đường cái nhìn xe ngựa đã đi xa, ý cười trên mặt cuối cùng cũng không duy trì nổi nữal
Ôn Uyển trầm mặt trở về xe ngựa.
Ôn Ngọc khó hiểu hỏi: "Tỷ tỷ, tại sao tỷ lại muốn mời Ôn Linh đi phủ Đại hoàng tử? Không sợ mất mặt sao?"
Ôn Uyển biết tính tình được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều của Ôn Ngọc, nàng ta không nói gì.
"Ta mời nàng, tất nhiên là bởi vì có việc cân dùng đến nàng! Đây chính là chuyện Hoàng Hậu dặn dò, muội đừng hỏi nhiều. Có đôi khi biết quá nhiều, đối với muội không có chỗ tốt. Muội chỉ cần vẽ tranh, chờ đến ngày lễ Thất Tịch lọt vào mắt An Thân Vương, trở thành đồ đệ của An Thân Vương là được."
Nói đến việc trở thành đồ đệ của An Thân Vương, sắc mặt Ôn Ngọc cũng có chút ngưng trọng: "Ta nhất định sẽ cố gắng luyện vẽ."
"Con trai của An Thân Vương chết trận sa trường, chỉ còn lại đứa nhỏ, chính là An Thân Vương thế tử hiện tại, An Thân Vương phi rất yêu thương đứa cháu trai này. Vị thế tử này nghe nói mạo giống Phan An, bác học đa tài, đặc biệt am hiểu làm thơ, chẳng qua vẫn luôn du học ở bên ngoài chưa trở về, nhưng chắc là cũng sắp trở lại."
Ôn Ngọc kinh ngạc: "Thế tử An Thân Vương?"
"Đúng vậy, nếu như muội có thể lọt vào mắt hắn, trở thành thế tử phi, lại là đô đệ của An Thân Vương. Có An Thân Vương che chở, lại có tỷ tỷ che chở, về sau cần gì phải xem sắc mặt của người khác nữa? Ít nhất hôm nay Noãn nhi cũng không dám làm như vậy với muội, làm cho muội nan kham. Nhưng nếu muội muốn trở thành thế tử phi thì tính tình xúc động này phải sửa lại! Noãn nhi nay đã khác xưa, nàng muốn làm khó dễ muội thì chỉ cần động mồm mép vài cái là được."
"Đồ ôn thần kia ỷ vào Cẩn Vương nuông chiều nên không xem trời đất ra gì! Không tôn trọng trưởng bối không nói, ngay cả Hoàng Hậu cũng dám trêu chọc. Ta thấy nàng liên chán ghét, thật sự nhịn không được!"
"Trước khi muội vượt xa nàng thì dù muội không nhịn được cũng phải nhịn!"
Sau khi đám người Ôn Noãn trở lại phủ ăn cơm trưa xong liền bắt đầu vội vàng làm bánh chưng.
Ôn Gia Thuy và ba huynh đệ Ôn Thuần cũng giúp đỡ.
Bởi vì Nạp Lan Cẩn Niên bị thương ở vai nên chỉ ngồi ở bên cạnh Ôn Noãn, lấy lá gói bánh chưng cho nàng.
Ngay khi người một nhà đang quây quần ở một chỗ bao bánh chưng.
Lâm Đình Hiên, Ninh Hoài Kiệt cùng Ninh phụ Ninh mẫu, và cả Bát công chúa cùng Lương Tử Vận, Thường thị đều tới.
Bát công chúa nhìn thấy cảnh này cảm thấy rất mới lạ, vui vẻ nói: "Ta cũng muốn làm!"
Nói xong nàng lôi kéo Lương Tử Vận nói: "Tử Vận, chúng ta cùng nhau làm đi!"
Lương Tử Vận: "Nhưng mà ta không biết làm!"
Lúc này, lâm Đình Hiên cùng Ninh Hoài Kiệt đã tự giác rửa tay sạch sẽ, ngồi vào bên cạnh vị hôn thê của mình. Không nhìn thấy Cẩn Vương cũng đang giúp làm bánh chưng sao?
Ngay cả Cẩn Vương đều hỗ trợ, sao bọn họ lại dám không làm được chứ?
Ôn Hinh cùng Ôn Nhu cũng đang phải dạy vị hôn phu của mình làm bánh chưng.
Vương thị đang dạy Ôn Lạc, Ngô thị đang dạy Vạn Quân, Ôn Gia Thuy đang dạy Lôi Đình.
Chỉ còn Ôn Thuần cùng Ôn Hậu không có người bên cạnh!
Bát công chúa thấy vậy lôi kéo Lương Tử Vận ngồi xuống bên cạnh Ôn Thuần: "Ôn đại ca, huynh dạy Tử Vận bao bánh chưng đi!"
Ôn Thuần nhìn thoáng qua Lương Tử Vận, giống như không có việc gì mà gật đầu: "Được."
Nhưng chỉ có bản thân hắn biết, trong lòng hắn đang có nai con chạy loạn.
Bát công chúa ngồi xuống bên cạnh Ôn Hậu: "Ôn nhị công tử, huynh có thể dạy ta làm bánh chưng được không?”
Ôn Hậu: "Có thể! Việc này rất đơn giản, học là biết!"