Chương 945: Lat Thuyền 2
Chương 945: Lat Thuyền 2Chương 945: Lat Thuyền 2
"Bảo vệ hoàng huynh!" Trước khi rơi xuống nước, Nạp Lan Cẩn Niên chỉ kịp hét lên một câu với Ninh Hoài Ngọc!
Ba người đồng thời rơi vào sông.
Ninh Hoài Ngọc phản ứng rất nhanh, sau khi rơi xuống sông thì lập tức bơi đến bên người Hoàng Thượng, ôm lấy cánh tay của ông.
Sau khi Nạp Lan Cẩn Niên rơi vào trong sông, hắn lập tức nhìn thấy một con quái ngư thật lớn, mở to miệng, muốn nuốt bọn hol
Sắc mặt hắn thay đổi, nhanh chóng theo hướng dòng nước đẩy Hoàng Thượng và Ninh Hoài Ngọc ra.
Nước sông chảy xiết lập tức cuốn hai người đi xa.
Nạp Lan Cẩn Niên mới vừa rút trường kiếm ra thì cả người đã bị hà quái nuốt vào trong bụng.
Hoàng Thượng tận mắt nhìn thấy Nạp Lan Cẩn Niên bị nuốt vào bụng cá, sợ tới mức tim như ngừng đập.
Ninh Hoài Ngọc vô cùng vất vả mang theo Hoàng Thượng ra sức bơi về phía trước.
Lại không ngờ rằng đúng lúc này có hai quái ngư thật dài, không lớn cũng không nhỏ bơi về phía bọn họ.
Hắn ta rút bội kiếm ra, muốn chém giết chúng nó.
Kiếm vừa mới chém đứt hai con cá, tay hắn ta đã lập tức tê rần.
Một dòng điện len lỏi trong ở thể hắn ta và Hoàng Thượng.
Cơ thể hai người mềm nhũn, bị nước sông cuốn đi xa.
Cho dù là như vậy, Ninh Hoài Ngọc vẫn nắm chặt tay của Hoàng Thượng như cũ.
Một bên khác, Thái Hậu sốt ruột nhìn mặt sông.
Hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của Nạp Lan Cẩn Niên và Hoàng Thượng trên mặt sông.
Ôn Noãn bò lên trên một thân cây, từ trên cao nhìn xuống, nhìn mặt sông ở nơi xa.
Chỗ bọn họ đang đứng là phương hướng xuôi dòng, người rơi vào trong sông rất có khả năng sẽ bị nước sông cuốn đến bên này.
Ôn Noãn nhìn chằm chằm mặt sông, đột nhiên hình như nàng nhìn thấy một bóng dáng màu vàng và một người nào đó.
Ôn Noãn nhanh chóng tháo giày ra, một bàn tay nắm chặt nhánh cây, chân dùng sức giẫm thân cây một cái, cơ thể tung nhảy, cơ thể của nàng thuận theo nhánh cây đong đưa ở giữa không trung, ngay lúc sắp đong đưa đến mức độ cao nhất, Ôn Noãn nhẹ nhàng buông tay, cả người bay ra ngoài.
Sau đó bay theo đường parabol rời vào trong sông.
Sau khi Ôn Noãn nhảy xuống sông, Vạn Quân nắm chặt phía cuối dây thừng.
Sợi dây thừng này rất dài, còn có mấy chục vòng chất đống ở trên mặt đất.
Hiện tại đang dần dần thiếu một vòng lại một vòng.
"Noãn Noãn!" Bát công chúa hoảng sợ hét to một tiếng.
Đầu quả tim của Thái Hậu nhảy dựng lên, nắm tay Bát công chúa đang đi về phía trước: "Đừng qua đó!"
Thái Hậu nhanh chóng nói với hai hộ vệ của mình: "Các ngươi mau đi xuống cứu người!"
"Vâng!"
Hai bóng người nhanh chóng nhảy vào trong sông! Lúc On Noãn nhảy vào trong sông đã gần đến giữa sông.
Nàng ở trong nước nhìn thoáng qua, lại chui đầu ra mặt nước nhìn thoáng qua, sau đó nhanh chóng bơi vê một phương hướng nào đó.
Nàng ở trong sông bơi rất nhanh, bởi vì là xuôi dòng, mọi người thấy nàng bơi nghiêng vào giữa sông giống như một con cá vậy.
Hai hộ vệ của Thái Hậu không đuổi kịp tốc độ của Ôn Noãn.
Những binh lính nhảy xuống cứu người phía sau cũng không bơi nhanh bằng Ôn Noãn!
Tốc độ bơi lội này thật sự là còn nhanh hơn con cá trong nước!
Cuối cùng Vạn Quân cũng hiểu vì sao Ôn Noãn không cho mình xuống nước, nói để nàng!
Vạn Quân nhìn nàng chằm chằm, lo lắng sợi dây thừng không đủ dài, nàng lại nhanh chóng bảo người nối thêm một đoạn.
Mấy người Thái Hậu, Bát công chúa, Ngô thị lo lắng đến nắm chặt chiếc khăn trong tay, nhìn mặt sông, mắt cũng không dám chớp.
"Ngàn vạn đừng xảy ra chuyện al" Ngô thị nỉ non nói.
Noãn nhi bơi lội lợi hại như vậy từ bao giờ?
Trong mơ Bồ Tát cũng dạy bơi lội sao?
Bát công chúa nắm chặt tay của Thái Hậu: "Hoàng tổ mẫu, phụ vương và Thập Thất hoàng thúc sẽ không có việc gì đúng không?! Noãn Noãn sẽ cứu bọn họ lên đúng không?”
Thái Hậu gật đầu, bà ấy nhìn mặt sông chảy xiết, vẻ mặt bình tĩnh nói: "Hoàng Thượng là chân long thiên tử, Noãn Noãn là người có phúc, có trời cao phù hộ, chắc chắn bọn họ sẽ không có việc gì!"