Chương 946: Cứu Người
Chương 946: Cứu NgườiChương 946: Cứu Người
Hoàng Hậu thầm cười lạnh trong lòng, cho dù là chân long thiên tử cũng đến lúc sống thọ và chết tại nhà!
Trời muốn đổi màu, ai có thể ngăn được?
Bát công chúa gật gật đầu: "Đúng! Ông trời sẽ phù hộ bọn họ bình an không bị sao cal"
Thái Hậu là người bình tĩnh nhất, bà nói với cung nữ đứng bên cạnh: "Chuẩn bị sẵn áo choàng, bảo thái y của Thái Y Viện chờ mệnh lệnh."
"Vâng!" Đại cung nữ bên cạnh Thái Hậu lập tức chạy ra.
Những mệnh phụ và quý nữ đó đều sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, đã sớm lùi ra rất xa, cách bờ sông một quãng xal
Mọi người nhìn về phía Ôn Noãn với vẻ mặt khiếp sợ.
Quận chúa Tuệ An là nàng tiên cá được sinh ra từ trong nước sao?
Phu nhân Hộ Bộ thượng thư nhìn thấy Ôn Noãn linh hoạt giống như một con cá thì kinh ngạc nói: "Quá lợi hail Khó trách tướng công luôn nói, quận chúa Tuệ An là nữ anh hùng trong thiên hạ! Nam tử cũng không sánh kịp!"
Phương Phương gật gật đầu, vẻ mặt sùng bái: "Cực kỳ lợi hại! Nàng ấy sẽ cứu được Hoàng Thượng lên!"
Những mệnh phụ khác cũng gật đầu: Quá lợi hại.
Đàm Thi Uyển kinh ngạc nói: "Sao quận chúa Tuệ An lại biết bơi2?"
Ngũ công đứng chúa bên cạnh Hoàng Hậu: "Người lớn lên từ nông thôn đương nhiên phải khác, không phải trong sách có nói đấy sao? Những đứa trẻ lớn lên từ nông thôn, từ nhỏ cả trai lân gái đã biết cùng nhau xuống sông bắt cá vớt tôm, không chú ý bảy tuổi cơ thể đã có sự khác nhau! Bởi vậy khi còn nhỏ bọn họ đã bơi rất giỏi."
Vẻ mặt Đàm Thi Uyển kinh ngạc: "Nam nữ cùng tắm trên một dòng sông? Này có khác gì là tắm chung chứ?"
Mọi người: ”...'
Cả trai lẫn gái tắm chung dưới sông?
Còn ra thể thống gì?
Mọi người nghĩ thầm.
Ngô thị nhìn vê phía Ngũ công chúa: "Cho nên Noãn nhi nhà tôi có thể bắt được nhiều cá tôm, có thể bơi xuống sông cứu Hoàng Thượng, mà ngươi là con gái ruột của Hoàng Thượng lại chỉ có thể ngồi đây nói mát! Hoàng Thượng là cha ruột của ngươi đúng không? Sao ngươi không nhảy xuống cứu người đi? Còn có tâm trạng đứng đây nói mấy chuyện ngu ngơ? Lòng hiếu thảo ở đâu hết rồi?"
Ngũ công chúa: ”...'
Ôn Hinh đứng bên cạnh Ôn Nhu lớn tiếng nói: "Nếu Noãn nhi không tìm ra Hoàng Thượng kịp thời, Hoàng Thượng xảy ra chuyện, vậy mọi người cùng nhau chôn cùng đi! Khi đó chúng ta gặp nhau tại hoàng tuyền thảo luận xem cái gì gọi là tắm chung được không!"
Ôn Nhu: "Noãn nhi chắc chắn có thể cứu được Hoàng Thượng! Có vài người cũng sẽ nhận báo ứng!"
Thái Hậu lạnh lùng nhìn vê phía mọi người: "Ai dám nói lăng lung tung nữa, thì ném xuống sông cho ai gial"
Mọi người không dám lên tiếng nữa.
Ôn Noãn bơi đến giữa sông.
Cả người nàng chìm hoàn toàn vào trong nước, rất nhanh nàng đã nhìn thấy một bóng người màu vàng và một thân ảnh màu đen bị nước sông cuốn tới. Người kia không phải là Nạp Lan Cẩn Niên!
Là Ninh Hoài Ngọc!
Ôn Noãn từng gặp qua một lần.
Ôn Noãn nhanh chóng bơi qua đó, phát hiện Ninh Hoài Ngọc đang lôi kéo tay Hoàng Thượng rất chặt.
Sau đó dần tiếp cận đến giữa hai người.
Rồi vươn tay trái ra, xuyên qua dưới nách của Hoàng Thượng, giữ được thân thể của ông, sau đó nhanh chóng kéo ông lên khỏi mặt nước.
Nàng vay tay ra hiệu cho Vạn Quân, ý bảo nàng kéo mình lên bờ, sau đó tay phải nhanh chóng xuyên qua dưới nách của Ninh Hoài Ngọc, kéo cơ thể của hai người lên.
Đồng thời nàng cũng dùng suy nghĩ để điều động mây tía, trực tiếp trị liệu cho Hoàng Thượng ở trong nước.
Nàng dùng suy nghĩ điều khiển mây tía xuyên qua người của Hoàng Thượng cũng truyên một ít cho Ninh Hoài Ngọc.
Khi Ôn Noãn điều động mây tía, thân thể của nàng tự động nổi lên.
Vạn Quân và binh lính ở trên bờ nhanh chóng kéo dây thừng, kéo Ôn Noãn lên trên bờ.
Hai thị vệ mà Thái Hậu phái xuống cũng bơi đến, bọn họ nhanh chóng bơi sang hai bên, đỡ Hoàng Thượng và Ninh Hoài Ngọc.
Hai người nhanh chóng vươn tay đập nước bơi về phía bờ.
Rất nhanh binh lính đằng sau cũng lội đến giúp: "Quận chúa Tuệ An cứ giao cho chúng ta!"
Ôn Noãn: "Chờ một lát nữa, đến gần bờ hơn một chút rồi nói tiếp."
Bát công chúa đứng trên bờ vui sướng tới mức nhảy dựng lên: "Hoàng tổ mẫu! Noãn Noãn cứu được phụ hoàng rồi!"