Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 946 - Chương 949: Đây Không Phải Người

Chương 949: Đây Không Phải Người Chương 949: Đây Không Phải NgườiChương 949: Đây Không Phải Người

Không phải Thái Hậu không quan tâm đến nhi tử của mình, mà là chuyện liên quan đến tính mạng của Hoàng Thượng là chuyện lớn.

Hơn nữa dù bà có chạy đến, cũng chẳng có bản lĩnh giống như Ôn Noãn, vừa lo lắng lại sốt ruột chỉ sợ không cứu được nhi tử của mình.

Đành phải bình tĩnh chỉ huy, cố gắng cứu được bao nhiêu người thì cứu.

Lúc này cuồng phong thổi qua, bầu trời đen nghìn nghitl

Trời sắp mưa rồi!

Thái Hậu: 'Hộ tống Hoàng Thượng quay lại long liễn!"

Cái thái y nhanh chóng hành động.

Một đầu khác.

Ôn Noãn chạy nhanh sang đó, giờ phút này chẳng còn một binh lính nào dưới sông.

Trên bờ có vài binh lính dùng một cái lưới đánh cá rất lớn giữ con quái vật dưới sông lại!

Vài binh lính bắn tên vào người con quái vật kia.

Con quái vật dưới sông đang phản kháng kịch liệt.

Lúc này con quái vật giống như đang thừa nhận một sự thống khổ rất lớn nào đó, thân thể vặn vẹo điên cuồng.

Chỉ có Lâm Phong còn ở lại dưới sông.

Nghiêm túc mà nói hắn đang leo lên trên người con quái vật kia.

Lâm Phong dùng một bàn tay cắm thẳng vào đôi mắt của con quái vật, ôm chặt lấy đầu con quái vật, cho dù con quái vật có lắc lu điên cuồng thế nào, vặn veo cơ thể thế nào thì cũng không thể ném văng Lâm Phong ral

Lâm Phong dùng một tay chế trụ hốc mắt của nó, một tay khác cầm dao, dùng sức chém vào cổ con quái vật.

Trên bờ có vô số binh lính kéo lưới đánh cá, muốn kéo con quái vật lên bờ.

Ôn Gia Thụy và Ôn Hậu cũng đang bắn tên về phía dòng sông.

Trong lòng của Ôn Noãn cũng lộp bộp một chút, không phải Nạp Lan Cẩn Niên bị con quái vật này nuốt vào bụng rồi đấy chứ?

Suy nghĩ này của Ôn Noãn vừa mới nhảy ra.

"Cha, Thập Thất ca đâu?"

Ôn Gia Thụy còn chưa nói gì.

Ngay lúc này nửa người trên của con thủy quái đột nhiên lộ ra khỏi mặt sông, trong bụng nó bỗng dưng xuất hiện một mũi kiếm, chuôi kiếm này trực tiếp chạy dọc xuống cắt vỡ bụng nó, tiếp theo một bóng người máu chảy đầm đìa chui từ bên trong ra.

Ôn Noãn: "..."

Bá tánh vây xem trên bờ thấy một màn này thì không khỏi kinh hô: "Trời ạ! Đó là ai thế?"

"Quá lợi hại! Bị thủy quái nuốt vào trong rồi thế mà vẫn có thể cắt bụng nó chạy ral"

"Đây không phải là người, đây là thân đúng không! Ngay cả thủy quái mà cũng có thể đối phó được!"

Dưới sông.

Thủy quái bị mổ bụng, cơ thể càng vặn vẹo lợi hại hơn!

Máu nhiễm hồng cả một dòng sông! Nước sông vì bị nó quấy, mà tạo ra một xoáy nước.

Rất nhiều nước sông bị hắt lên trên bời

Các bá tánh hét chói tai chạy chạy đi.

Những binh lính đang kéo lưới đánh cá suýt chút nữa cũng bị kéo xuống dưới sông, bọn họ sợ tới mức nhanh chóng buông lỏng tay ra.

Sau khi Nạp Lan Cẩn Niên nhảy ra, Lâm Phong liên buông lỏng tay ra, cả người thuận thế bị con thủy quái ném lên giữa không trung!

"Maul Mau vứt dây thừng về phía Lâm Phong!" Ôn Noãn hô một tiếng.

Lập tức có binh lính vứt dây thừng ra giữa không trung.

Thân thể của Lâm Phong lăn nhào một vòng giữa không trung, nhanh chóng bắt được sợi dây thừng.

Tay hắn uốn éo, dây thừng liền quấn quanh tay hắn.

Vài tên binh lính cùng ra sức, dùng sức kéo một cái.

Lâm Phong liền bổ nhào về phía bời

Lập tức có vài người duỗi tay đỡ được hắn.

Cùng lúc đó, thân thể của Nạp Lan Cẩn Niên bỗng dưng xuất hiện từ dưới sông.

Ôn Noãn đã sớm cầm được dây thừng từ tay của một sĩ binh, nàng tay mắt lanh lẹ nhanh chóng ném ra ngoài: "Thập Thất ca bắt lấy!"

Nạp Lan Cẩn Niên nhanh chóng duỗi tay bắt lấy sợi dây thừng được ném qua.

Đúng lúc này con thủy quái vung cái đuôi thật lớn về phía Nạp Lan Cẩn Niên.

Sắc mặt Ôn Noãn biến đổi dùng sức kéo.

Nạp Lan Cẩn Niên vung cây kiếm dài trong tay lên, cái đuôi của con thủy quái lập tức bị chém thành hai nửa.

Sau đó Nạp Lan Cẩn Niên được dây thừng kéo lên bờ.

Mấy binh lính trên bờ cũng nhanh chóng duỗi tay đỡ, mấy người thành công tiếp được Nạp Lan Cẩn Niên.

Bởi vì lực va chạm quá lớn, mấy người đều ngã xuống đất.

Bá tánh trên bờ không nhịn được mà võ tay hoan hô: "Cứu lên rồi! Cứu lên rồi! Tốt quá!"

Nạp Lan Cẩn Niên nhanh chóng đứng dậy từ trên người mấy người đó.

Ôn Noãn ném sợi dây thừng trên tay xuống chạy đến bên cạnh hắn, bắt lấy tay hắn, nhìn từ trên xuống dưới: "Thập Thất ca, huynh không sao chứ?"

Ôn Gia Thụy và Ôn Hậu cũng đi tới: "Thập Thất, có ổn không?"

Lúc này Lâm Phong cũng chạy đến: "Chủ tử, người không sao chứ?"

Lúc này Ninh Hoài Ngọc mới chạy đến, nhìn thấy Nạp Lan Cẩn Niên không sao, trực tiếp khom lưng chậm rãi ngồi xuống đất.
Bình Luận (0)
Comment