Chương 952: Trực Giác Của Một Vị Đế Vương
Chương 952: Trực Giác Của Một Vị Đế VươngChương 952: Trực Giác Của Một Vị Đế Vương
Hoàng Hậu nhìn ở Lâm công công nâng Hoàng Thượng di về phía xe ngựa Nạp Lan Cẩn Niên, trong mắt hiện lên tia hung ác nham hiểm.
Vừa rồi đứa con hoang kia xảy ra chuyện, Hoàng Thượng tỉnh lại liền lập tức đi tìm, hiện tại Đại hoàng tử cùng đại hoàng tôn không thấy, ông ấy lại vẫn là đi xem đứa con hoang kia trước!
Đối xử khác biệt như thế, làm sao không khiến lòng người rét lạnh?!
Lúc này mưa to tầm ta "rao rào" trút xuống.
Hoàng Hậu cũng không nhịn được lo lắng, Đại hoàng tử cùng đại hoàng tôn không phải là đã xảy ra chuyện đấy chứ?
Hà quái chính là không có tính người, sẽ không nhận người.
Mà giờ phút này Đại hoàng tử cùng đại hoàng tôn đang ở đâu?
Đại hoàng tử cùng đại hoàng tôn biết Hoàng Thượng không có việc gì, Nạp Lan Cẩn Niên cũng bình an không có việc gì, hai người đã sớm lặng lẽ rời khỏi đám người, tại phía cuối con sông tìm một nơi không ai chú ý, hắt nước sông lên người mình, cầm quần áo nhúng ướt, còn lau bùn lên người, sau đó hai người đi ở dọc bờ sông lớn tiếng kêu gọi:
"Phụ hoàng!"
"Hoàng tổ phụ!"
"Phụ hoàng, người ở nơi nào?"
Mưa gió rơi xuống, cũng không ngăn cản được bóng dáng hai người vẫn luôn đi về phía trước tìm kiếm.
Từng tiếng kêu gọi kia vội vàng, đau thương như thế nào!
"Phụ hoàng”
"Hoàng tổ phụ 一一"
Mưa càng rơi xuống càng lớn, sấm sét đánh ầm ầm trên bầu trời!
"Âm ầm ầm ——"
Một tia chớp bổ xuống!
Bổ vào cây đại thụ ở trên bờ sông cách bọn họ không xal
"Bang!" Một tiếng, cây bị bổ ra thành hai nửa!
Hai người dừng bước chân lại.
Đại hoàng tử không nhịn được mà chân run run: "Hay là trở về đi?"
Cũng có binh lính nhìn thấy bọn họ tìm người rồi!
Đại hoàng tôn quay đầu lại nhìn thoáng qua:
"Hoàng tổ phụ phái người tới!"
Đại hoàng tử đứng thẳng eo, kêu rên nói: "Phụ hoàng ——, rốt cuộc người đang ở nơi nào?!"
"Hoàng tổ phụ 一一"
Hai người xuyên qua màn mưa to tiếp tục đi về phía trước.
Đôi mắt đều không mở ra được, miệng bị nước tràn vào!
Rất nhanh người được Hoàng Thượng phái đến đây đã phát hiện bóng dáng đại hoàng tôn cùng Đại hoàng tử, một người trong số bọn họ trở về phục mệnh, những người khác lập tức chạy xuống bờ sông nói: "Bẩm Đại hoàng tử, đại hoàng tôn, Hoàng Thượng đã bình an không có việc gì, người bảo ti chức tìm Đại hoàng tử cùng đại hoàng tôn trở về!"
Đại hoàng tử nghe thấy Hoàng Thượng không có việc gì, hai đầu gối mềm nhữn quỳ trên mặt đất: "Cảm ơn ông trời, phụ hoàng bình an không có việc gì là tốt rồi!"
Đôi mắt Đại hoàng tử đều đỏ lên: "Ông trời có mắt, Hoàng tổ phụ không có việc gì là tốt! Chúng ta nhanh chóng trở về thôi”.
Một người binh lính trong đó nhìn thấy Đại hoàng tử cùng đại hoàng tôn như vậy, không nhịn được nghĩ thâm: Đại hoàng tử chính là người con có hiếu!
Hai người nhanh chóng quay đầu trở vê!
Dọa chết người!
Am ầm ầm ——"
Lại một tia chớp rơi xuống, vừa lúc bổ vào cây đại thụ bên cạnh Đại hoàng tử!
Đại hoàng tử cứ thế bị nhánh cây đập trúng dẫn đến hôn mll
Thị vệ: ”...'
"Cứu mạng! Đại hoàng tử bị sét đánh trúng!"...
Một nơi khác.
Nạp Lan Cẩn Niên lôi kéo Ôn Noãn đi được một nửa, mưa to lập tức rơi xuống tầm tã, hắn dùng áo choàng che nàng lại, bế ngang nàng lên nhanh chóng chạy về phía xe ngựa!
Ôn Noãn: "..."
Hắn nhét Ôn Noãn vào trong xe ngựa: "Mau thay quần áo!"
Hoàng Thượng dầm mưa đi tới bên cạnh xe ngựa Nạp Lan Cẩn Niên: "Thập Thất!"
Nạp Lan Cẩn Niên quay đầu lại nhíu mày: "Hoàng huynh sao lại tới đây, thân đệ không có việc gì!"
Hoàng Thượng lau lau nước mưa trên mặt, cẩn thận đánh giá sắc mặt Nạp Lan Cẩn Niên, mới yên tâm: "Không có việc gì là tốt rồi! Tuệ An quận chúa đâu?"
Hoàng Thượng biết là Tuệ An quận chúa nhảy vào trong sông cứu ông ấy, lúc ấy ông ấy mơ hồ có chút ý thức.
Ông ấy biết ngay Tuệ An quận chúa chính là phúc tinh của Nạp Lan quốc, mang theo Tuệ An quận chúa thì chuyện gì cũng đều có thể gặp nạn hóa không.
Đừng hỏi làm sao mà ông ấy biết được, đây là trực giác đến từ một vị đế vương!