Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 948 - Chương 951: Không Có Việc Gì La Tốt Rồi 2

Chương 951: Không Có Việc Gì La Tốt Rồi 2 Chương 951: Không Có Việc Gì La Tốt Rồi 2Chương 951: Không Có Việc Gì La Tốt Rồi 2

Chỉ là khi vừa chạm đất, hai chân của ông ấy không khỏi mềm nhũn. Cũng may có Lâm công công lập tức đỡ lấy, cho nên ông mới không té ngã.

"Đỡ trẫm đi tìm thập thất hoàng đệ!"

"Dạ!" Lâm công công biết hoàng thượng cố chấp, cho nên dứt khoát dìu ông ấy đi.

Lúc này, một thị vệ vội vàng chạy trở lại bẩm báo: "Hoàng thượng, Cẩn vương đã được cứu lên bời"

Trái tim đang treo lơ lửng của hoàng thượng cuối cùng đã được buông xuống!

Không sao là tốt rồi!

Không sao là tốt rồi!

Biết Nạp Lan Cẩn Niên vẫn ổn, thần kinh căng thẳng của hoàng thượng cũng được thả lỏng.

Dù sao ông ấy cũng không còn trẻ nữa. Đêm qua thức suốt đêm đọc kinh, hôm nay lại là lễ tế trời, chèo thuyền rồng, rồi lại rơi xuống nước, tâm trạng căng thẳng, một khi thả lỏng cơ thể thì cả người như rã rời.

Nhưng ông ấy cũng không biểu hiện ra ngoài, nhanh chóng thu xếp: "Thái y viện mau đến xem Cẩn vương và Tuệ An quận chúa. Ngũ Thành Binh Mã Tư dẫn người tới đây cứu hộ, xem có còn binh lính hay người dân nào rơi xuống nước không!

Nhất định phải cứu người! Hãy phong tỏa dòng sông, không cho phép mọi người đi xuống sông vào lúc này! Chuẩn bị bãi giá hồi cung!"

Các quan chức có tên ngay lập tức thu xếp.

Hoàng thượng nhìn cả dòng sông nhuốm màu đỏ của máu.

Những quan binh vẫn đang vớt hà quái!

Do con hà quái quá khổng lồ nên nhiều người không thể vớt được.

Hoàng thượng đang chuẩn bị đi về phía xe ngựa của Nạp Lan Cẩn Niên thì mấy hoàng tử chạy tới.

Cả người nhị hoàng tử ướt sũng, hắn ta lo lắng nói: "Phụ hoàng, người không sao chứ?"

Tam hoàng tử cũng đã không còn dáng vẻ đẹp trai như xưa, trên tóc còn có một cọng cỏ dại, nhìn thấy hoàng thượng thì thở phào nhẹ nhõm: "Phụ hoàng không sao là tốt rồi!"

Cửu hoàng tử cũng nhếch nhác nói: "Phụ hoàng, người có bị thương không?"

Thập nhị hoàng tử lập tức lao vào trong ngực hoàng thượng: "Phụ hoàng, sợ quái"

Trong lòng hoàng thượng mềm nhữn, võ vỗ đầu của thập nhị hoàng tử, sau đó nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác của các con, ông ấy gật đầu nói: 'Không sao, đại hoàng tử và đại hoàng tôn đâu?"

Cửu hoàng tử nhìn xung quanh: "Đúng rồi, đại hoàng huynh đâu?”

Hoàng hậu nghe vậy, như thể lo lắng đến mức lúc này mới nhớ đến đại hoàng tử và đại hoàng tôn. Bà ta ở bên cạnh tức giận nói: "Các ngươi đều chết rồi sao? Tại sao không bảo vệ tốt đại hoàng tử và đại hoàng tôn, còn không mau đi tìm bọn họ đi! Nếu như đại hoàng tử và đại hoàng tôn xảy ra chuyện gì không hay, bổn cung sẽ cho các ngươi chôn cùng!"

Hoàng thượng không khỏi liếc bà ta một cái.

Hoàng hậu lập tức lấy khăn tay lau đi nước mắt không tồn tại của mình: "Hoàng thượng, thần thiếp thất lễ, nhưng đại hoàng tử và đại hoàng tôn chính là mạng sống của thần thiếp!"

Hoàng thượng không nói gì.

Hoàng hậu lo lắng nhất chính là đại hoàng tử và đại hoàng tôn. Vì sao đến bây giờ bà ta mới phát hiện bọn họ đã mất tích?

Nhưng dù sao cũng là con cháu của mình, ông ấy đương nhiên không muốn bọn họ xảy ra chuyện gì, vì vậy nói với thị vệ bên cạnh: “Đi tìm đi"

Lúc này, ngự tiền tứ phẩm đới đao thị vệ Tạ Đằng Phi nhếch nhác chạy đến bên cạnh hoàng thượng, quỳ xuống: "Ti chức cứu giá chậm trễ, xin hoàng thượng ban tội!"

Hoàng thượng liếc hắn ta một cái, khi rơi xuống nước, lúc ấy người này đang làm gì?

Hoàng thượng nhất thời nghĩ không ra, bèn nói: "Ngươi lập tức dẫn một đội đi tìm đại hoàng tử!"

"Thuộc hạ tuân lệnh!" Tạ Đằng Phi lập tức nhận mệnh lệnh rời đi.

Lâm công công biết hoàng thượng đang ráng chống đỡ, nói: 'Hoàng thượng, trở lại hoàng liễn chờ trước đãi"

Hoàng thượng lắc đầu: "Đi xem thập thất trước đi."

Hoàng thượng sẽ không yên lòng nếu không tận mắt nhìn thấy hắn bình an vô sự.

Thập thất hoàng đệ vì cứu ông nên mới bị hà quái nuốt vào bụng, nếu không với bản lĩnh của hắn, hắn hoàn toàn có thể tránh được.

Lâm công công thở dài một hơi, đỡ hoàng thượng đi tới xe ngựa phía sau.

Hoàng hậu nhìn thấy Lâm công công đang đỡ hoàng thượng di về phía xe ngựa của Nạp Lan Cẩn Niên, đôi mắt của bà ta thoáng hiện lên sự hung ác nham hiểm.
Bình Luận (0)
Comment