Chương 975: Chim Ưng Ngốc?
Chương 975: Chim Ưng Ngốc?Chương 975: Chim Ưng Ngốc?
Rất nhanh Tiểu Hắc đã bay đến trước mặt Nạp Lan Cẩn Niên.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn Tiểu Hắc một cái, sao cứ cảm thấy gần đây lông tơ trên đầu Tiểu Hắc hơi ít một chút, hắn hiếm khi quan tâm một câu: "Gần đây ngươi làm lụng rất vất vả sao?"
Trong mắt Tiểu Hắc chan chứa nước mắt, nó gật đầu: Nó quá khó khăn!
Rừng rậm có nhiều chim ưng như vậy, nó ngàn chọn vạn chọn lại chọn được con chim ngu ngốc nhất!
Quả nhiên trí tuệ và mỹ mạo khó có thể song toàn!
Tiểu Hắc bực bội gãi đầu chim ưng, mấy sợi lông chim rơi xuống trên bàn sách.
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Rụng lông nghiêm trọng như vậy sao?
Hắn không muốn một con chim ưng ngốc!
Nạp Lan Cẩn Niên bày ra vẻ mặt ghét bỏ nói: "Đừng gãi, sắp biến thành chim ưng ngốc rồi! Hôm nào ta bảo tiểu nha đầu làm chút viên hạt mè dưỡng lông tóc cho ngươi ăn."
Chim ưng ngốc?
Tiểu Hắc hoảng sợ nhìn mấy sợ lông chim trên bàn sách: "!II"
Nó điên cuồng gật đầu!
Nó muốn ăn viên hạt mè dưỡng lông!
Nạp Lan Cẩn Niên nói sang chuyện khác: "Chỉ là hiện tại có người muốn hại tiểu tỷ tỷ của ngươi."
Tiểu Hắc vừa nghe được lời này thì lập tức ngẩng đầu lên, trong mắt ưng lộ tia hung ác: Ai?
Ai dám đi hại tiểu tỷ tỷ vừa trí tuệ vừa mỹ mạo song toàn của nó?
Nó đi mổ mù mắt hắn!
"Hoàng Hậu, ngươi tới Khôn Ninh Cung theo dõi Hoàng Hậu, nếu phát hiện người Khôn Ninh Cung có chuẩn bị thi pháp gì đó thì lập tức báo cho ta biết!"
Mặc dù Khôn Ninh Cung có người của hắn, nhưng mà người truyền tin tức ra ngoài không dễ dàng như vậy, cũng không nhanh như vậy.
Vì bảo đảm không có bất kỳ sai sót nào, Nạp Lan Cẩn Niên phái Tiểu Hắc đi!
Nuôi ưng ngàn ngày, dùng ở nhất thời, không phải sao?
Tiểu Hắc gật đầu: Việc này cứ giao cho tal
Sau đó Tiểu Hắc bay đi!
Sau khi Tiểu Hắc bay đi, Nạp Lan Cẩn Niên đứng lên, đi ra thư phòng, đi vào một góc bức tường nào đó, lưu loát trèo tường đi qua.
Nạp Lan Cẩn Niên tự nhiên đi vào phòng của Ôn Noãn giống như về phòng ngủ của mình vậy.
"Viết gì vậy?" Hắn ngồi xuống bên người Ôn Noãn.
"Kế hoạch đặc huấn ky binh tinh anh, huynh nhìn thử xem như thế nào. Có cần sửa chữa lại gì không."
Ôn Noãn vừa mới viết xong, nàng đẩy toàn bộ vở qua.
Nạp Lan Cẩn Niên nghiêm túc lật xem một tờ lại một tờ, sau đó thả xuống: "Viết rất tốt."
Đối với đặc huấn binh lính, phương thức của nàng là phương thức tốt nhất hắn từng nhìn thấy, cũng hổ thẹn không bằng! "Là huynh kêu Tiểu Hắc đi à?"
Đôi mắt lạnh như băng của Nạp Lan Cẩn Niên chợt lóe lên: "Ừm, chỉ sợ Hoàng Hậu muốn ra tay với nàng."
"Khi nào?" Ôn Noãn nghe vậy, trong lòng mơ hồ có chút hưng phấn.
Cuối cùng cũng ra tay?
Nàng chờ đến hoa sắp tàn luôn rồi!
Không giải quyết việc này chung quy sẽ là mối họa lớn trong lòng!
Sau khi Ôn Noãn cố ý cho Ôn Uyển lấy được một giọt máu của mình, bọn họ đã sắp xếp kết cục từ sớm, chỉ chờ đợi giờ phút này.
Nạp Lan Cẩn Niên lắc đầu: "Còn chưa thu được tin tức."
Ôn Noãn nghe vậy thì không hỏi cái gì nữa.
Nàng nghĩ đến chuyện xảy ra ở cửa cung vào hôm qua, nhịn không được mà tò mò hỏi:
"Trong ngự thư phòng của Hoàng Thượng thật sự cất chứa tranh vẽ Thái Hậu sao? Có phải Hoàng Hậu nhân lúc Hoàng Thượng bị bệnh lén bỏ vào không?"
Chiêu này thật sự quá tàn nhẫn!
Đúng là một mũi tên trúng hai con chiml
Đánh Hoàng Thượng và Nạp Lan Cẩn Niên vào cảnh khốn cùng!
Ngẫm lại Hoàng Thượng và Thái Hậu dan díu với nhau, Thái Hậu là ai?