Chương 118: Ngưu Lang Chức Nữ (2)
Chương 118: Ngưu Lang Chức Nữ (2)Chương 118: Ngưu Lang Chức Nữ (2)
"Được rồi được rồi, gấp cái gì... Thu Vô Tế ôn nhu nói: "Ngươi cũng không phải là Ngưu Lang, ngươi là thiên đế của chúng ta. Có thể phân cách Ngưu Lang Chức Nữ, chỉ có bản thân ngươi thôi."
Sở Qua ngây người, không nói chuyện nữa.
Sở dĩ sẽ bị một câu nói vô tâm của Thu Vô Tế chọc cho nổi giận, chính là bởi vì trong lòng hắn vốn cũng mơ hồ có chút lo lắng, điển hình là "gấp rồi".
Đến ngày hôm nay, Thu Vô Tế vì sao có thể xuyên ra, mọi người đều không hiểu rõ.
Ngộ nhỡ ngày nào đó không ra được nữa thì sao đây? Bởi vì một câu flag là thật sự có khả năng thành sự thật, đâm vào điểm mà nội tâm Sở Qua sợ nhất, muốn né tránh nhất.
Thế nhưng lời này của Thu Vô Tế cũng không hề sai...
Ngươi là phụ thân, không phải là Ngưu Lang.
Thế giới ở trong tay ngươi, có thể gặp gỡ hay không, là ở bản thân ngươi, không phải do người khác phát từ bi, cũng không phải do Hỉ Thước.
Hơn nữa lời này của Thu Vô Tế có chút ý tứ... nàng đang mặc nhận rằng chúng ta chính là quan hệ Ngưu Lang Chức Nữ ư?
Sở Qua ngửa mặt lên nhìn trời, mặc cho mưa bụi rơi vào mặt, hít một hơi thật dài, bỗng nhiên cười nói:
"Nàng nói xem, bọn họ một năm mới gặp mặt một lần, lần này nên làm cái gì?"
Thu Vô Tế gắt một tiếng: "Lái xe của ngươi đi."
Sở Qua bỗng nhiên thần sắc biến đổi, tay lá cũng không cầm nữa.
Thu Vô Tế tức giận nói: "Lại làm loạn cái gì nữa yêu thiêu thân?”
Sở Qua bi phân nói: "Bọn họ ở trên trời làm chuyện đó, cho nên mưa này là cái gì?"
Thu Vô Tế trợn mắt há miệng.
Sở Qua cố hết sức đạp xe thật nhanh, chạy như một cơn gió nói: "Đi, ăn khuya thôi, tính là tìm nơi tránh mưa."
Thu Vô Tế. "..."
Bên cạnh có một quảng trường, thuộc lão thành khu rồi, đèn đường lờ mờ, phòng ốc đã là phong cách của hai ba mươi năm về trước rồi, góc đường có một cửa hàng vẫn sáng đèn, nhìn như nhà hàng nhỏ, bán đồ ăn khuya, bên trong còn có người vừa mới từ trong quầy đi ra để tính tiền.
Sở Qua dừng xe, kéo Thu Vô Tế vào trong.
Thu Vô Tế cảm thấy kẻ này bây giờ đang cố ý kéo tay nàng, bởi vì vào cửa này không hề cần thiết, lại cũng sẽ không bị người khác đụng trúng...
Đang lúc nàng muốn rút tay về, ánh mắt đã lướt qua chỗ người tính tiền kia, trong lòng bỗng nhiên giật thót một cái, †ay cũng quên rút luôn.
Nàng nhận ra người thanh niên này, chính là người dị năng lúc sáng viết chữ trên mặt.
"Mới nhớ tới hôm nay là Thất Tịch al" Có người nhìn thấy Sở Qua và Thu Vô Tế tay trong tay đi vào, đau lòng nhức óc nói với bạn đi cùng: "Người ta đôi tình nhân trẻ tay trong tay, sao tôi lại ở đây đánh rắm với một đám các cậu chứ"
Mọi người đều cười, ánh mắt lướt qua chỗ hai người Sở Qua, thanh niên đó nhìn thấy Thu Vô Tế, đôi mắt cũng có chút đăm đăm.
Đây chẳng phải là mỹ nữ đã gặp buổi sáng sao? Trùng hợp như vậy ư?"
Uuu hóa ra là có nam nhân rồi a.
Lại thấy một tên béo cười nói:
"Vậy tính là gì, chúng ta vẫn còn tốt đấy, tối thiểu vẫn có bạn bè tụ tập. Tôi và A Tuấn gần đây có đọc cuốn sách đó, tác giả mới gọi là bi kịch, Thất Tịch mà, còn hơn thế nữa, muốn tản phát hương vị của cẩu độc thân, càng nghĩ càng sảng khoái.
Người khác hỏi: "Tác giả cẩu độc thân, thì có liên quan gì đến cậu chứ, cậu khoái cái gì mà khoái?"
"Ai bảo hắn đã ngắn nhỏ rồi lại còn hay cắt chương, đáng đời." Tên béo quay đầu sang nói với thanh niên đó: "À, đúng rồi, a Tuấn tôi nói với cậu này, hôm nay tôi đã bất ngờ phát hiện ra Sở Đại chắc chắn là người Giang Nam chúng ta đó a..
Sở Qua: "2"
Thanh niên thu hồi lại ánh mắt đang nhìn Thu Vô Tế, ngạc nhiên nói: "Đừng nói với tôi là cậu thật sự thuận theo đường mạng để đi đánh hắn nhé?"
Tên mập chống nạnh nói: "Đương nhiên, đánh không chết hắn đâu, cho nên buổi chiều đã ngoan ngoãn viết xong cốt truyện rồi đó thôi. Haizz, cũng là xúc động rồi..."
Thanh niên: "Đánh hay lắm, hai ngày nay vẫn luân viết cái gì Sở Thiên Ca, lao tư muốn đọc Thu Vô Tế a"
Thu Vô Tế: "..."
Sở Qua: "..."