Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 120 - Chương 120: Thất Tịch Của Một Số Người Khác (2)

Chương 120: Thất Tịch của một số người khác (2) Chương 120: Thất Tịch của một số người khác (2)Chương 120: Thất Tịch của một số người khác (2)

Ngay cả tên mập và mấy người thanh niên kia cũng ở trong đó, nghênh ngang đi đến trước cửa một hộp đêm, hộp đêm nhìn như đã đóng cửa rồi, thế nhưng ở cửa lại có anh chàng cao to canh giữ, lại không giống với dáng vẻ hoàn toàn đóng cửa.

Nhìn thấy một đám người có ý muốn đi vào, liền có anh chàng cao to bước lên ngăn lại nói: "Chúng tôi đóng cửa rồi, mời ngày mai đến sớm."

Sở Qua tròn mắt nhìn thanh niên đó quay người, cầm bút lông viết hai chữ trên mặt: 'Ba ba".

Lúc quay đầu lại nhìn anh chàng kia, sắc mặt của anh chàng đó cũng biến sắc nói: 'Ách, cha sao cha lại tới đây? Không phải. trên mặt cha viết chữ làm gì?

Thanh niên nói: "Con đưa mấy người bạn này đi chơi không được sao?"

"Ách không phải, nơi này không thích hợp lắm..."

"Được rồi, chẳng phải là chút đồ đó sao, ta hiểu! Đừng để ta mất mặt trước mặt bạn bè, ha." Thanh niên vỗ vỗ vai của anh chàng cao to, dẫn người đi vào †rong. Anh chàng muốn ngăn cũng không tiện ngăn, thần sắc vô cùng xấu.

Sở Qua kinh ngạc vô cùng.

Đây là cái dị năng quỷ quái gì vậy?

"Đây chính là cưỡng chế nhận thức chữ hắn viết trên mặt... chỉ có điều tuỳ năng lực của đối thủ, phản ứng cũng có khác biệt, hắn có thể khiến ta cảm thấy anh tuấn, nhưng không thể khiến ta cảm thấy yêu thích, càng không thể khiến ta nhận hắn là ba ba, đây vẫn là có khác biệt ở mức độ khác nhau, cần phải rèn luyện, thế nhưng tiềm lực vô cùng." Truyền niệm của Thu Vô Tế kịp thời truyền tới: "Bất kể là nói như thế nào, ta quả thực không nìn ra được cơ chế vận hành là như thế nào, duy nhất có thể xác nhận là, chữ này cân phải khiến đối phương nhìn thấy mới được, viết chữ nhỏ không được."

Gò má Sở Qua giật giật, có chút muốn dị năng này lại cảm thấy giống như ngốc nghếch, dáng vẻ có dùng như không dùng, xoắn xuýt mất vài giây, mới tiếp tục xem kịch.

Bốn người bên đó tìm được bàn trống ngồi xuống, người phục vụ cho rằng lúc này đi vào chắc hẳn là hội viên khách quý, rất nhiệt tình giúp bọn họ chọn món.

Chọn món vừa xong, bên trong quả nhiên bắt đầu múa cột, mười hai giờ chính thức mở màn. Tên béo lấy điện thoại di động ra lặng lẽ quay video mấy giây, mau chóng truyền đi, Sở Qua không nhìn ra được là truyền cho ai, chắc hẳn là cảnh sát.

Đúng, hẳn trực tiếp gửi vào máy tính của cảnh sát trực ban 110, còn gửi kèm cả địa chỉ, cũng không biết là sao lại làm được.

Cảnh sát trực ban nhận được thông tin, đây là công nhiên gửi đi, có muốn che cũng không che được.

Hiện trường tạm thời không xảy ra chuyện gì, ngón tay của Thu Vô Tế cũng tạm thời rời khỏi trán của Sở Qua, hai người nhìn nhau một cái, đồng thanh hỏi:

"Có muốn đi xem không?"

Tiếp đó cùng nhau cười, cũng lại không có hứng thú ăn mì nữa, mau chóng thanh toán rồi rời đi. Vợ chồng ông chủ đang ở trong quầy thu ngân cũng nhìn nhau, thấy Sở Qua đạp xe đạp rời đi, ông chủ thấp giọng nói: "Đôi tình nhân trẻ này thật lạ..."

Người vợ nói: "Ông quả người ta nhiều như vậy làm gì! Họ Chung kia tính tiên cho chúng ta thiếu mất ba giá, ngày mai phải đi đòi lại."

Sở Qua đạp xe đạp đưa Thu Vô Tế vừa hay đến cửa hộp đêm, cảnh sát liền tới rồi.

Khiến Sở Qua sửng sốt là, không chỉ có dân cảnh đến, mà Lâm Vũ Dương cũng đến rồi.

Các cảnh sát không nói hai lời phá cửa xông vào, bên trong lập tức truyền đến tiếng gà bay chó chạy và tiếng kêu la của các cô gái.

Sở Qua khẽ nhíu mày... Lâm Vũ Dương là thụ cục lại không phải là khu cục càng không phải là đồn công an, hơn nữa ngành này chắc là rất đặc thù, càn quét tệ nạn thông thường chắc không đến mức phải hắn ra mặt mới được... chắc không phải nơi này cũng có loại án trọng yếu như hắc quyền đấy chứ?

Thu Vô Tế thấp giọng nói: "Bọn họ nói mời bọn họ làm việc là Trương tổng."

Sở Qua nói: "Chẳng lẽ lại là địa bàn của Trương Kỳ Nhân? Huynh đệ hắn đang gài hắn ư? Hay là ngược lại, hắn đang gài huynh đệ hắn?"

Thu Vô Tế gật đầu, bình thường mà nói đều là phán đoán này, Trương Kỳ Nhân hiển nhiên đang trong quá trình tranh giành vị trí trong gia tộc, không phải bị người khác thịt thì chính là thịt người khác.

Lần này Lâm Vũ Dương hành động thuận lợi hơn so với lần trước ở hộp đêm Thần Tích, bởi vì lần trước lúc đi là nửa đêm Ngưu Nhục Trường đã kết thúc rồi, lần này lại là bắt tại hiện trường. Điều này khiến hắn có lý do đầy đủ để tiến hành điều tra kỹ lưỡng hơn, kết quả hắc quyền vẫn không tìm được, ngược lại trước tiên lại tìm được có khách đang hút thuốc phiện.

Thần sắc của Lâm Vũ Dương trở nên vô cùng khó coi, xông đến trước mặt chàng công tử vừa ngẩng mặt lên kia cười lạnh nói: "Vương Chấn Khôn, lần này anh có mười người cha tới, có tìm một trăm người đến áp trận, anh cũng phải ngồi xổm đi vào cho lão tử... đkmI"

Vương?

Không phải là Trương gia tranh giành vị trí sao?
Bình Luận (0)
Comment