Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 125 - Chương 125: Mẹ (1)

Chương 125: Mẹ (1) Chương 125: Mẹ (1)Chương 125: Mẹ (1)

Thu Vô Tế vui vẻ, còn Sở Qua thì một chút cũng không vui, người khác hẹn hò với em gái còn dân về nhà, vậy sẽ xảy ra chuyện mĩ diệu gì? Mình cái gì cũng không làm, chạy đi đánh nhau với người †a bị ăn một đao, về nhà em gái chạy rồi, còn chạy vô cùng xa.

Sở Qua đặt trái sầu riêng lên đầu, ngồi ở đó, nhìn hoa hồng trên bàn trà mà phát ngốc. Vết thương này cũng không biết là có thể tắm rửa hay không, trời hôm nay rất nóng...

Lại nói Thu vô Tế trước khi rời đi, còn khá ghét hoa hồng, nhìn lâu rồi ngược lại cũng thấy xinh đẹp...

Trên tường có Trang Chu Mộng Điệp, chữ này không dán trực tiếp.

Nét chữ như rồng bay pượng múa, xinh đẹp tuyệt trần, nội dung bức cách còn cao, khí tức văn hóa phả vào mặt.

Trong căn phòng thuê sáng sủa sạch sẽ, hương thơm thoang thoảng, nam nhân bất tri bất giác thay đổi bộ dáng.

Căn phòng này gần như mỗi một nơi đều lưu lại minh chứng rằng nàng đã từng sống ở đây.

"Ta dùng từ của ta, viết ra tỉnh thần của ta, kẻ điên thích thay ta đi yêu. Đổi lại một đôi mắt hư ảo nhìn đến chân thật, giống như vạn vật đều do ta làm chủ.." Tiếng chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên.

Bình thường thì nghe quen rồi, chỉ phát ra một tiếng kêu là bắt máy rồi, lần này Sở Qua nghe ra cảm giác được được, nghe xong cả đoạn, mới chậm rãi nhận điện thoại: "Mẹ, sao muộn vậy rồi không ngủ? À đúng rồi, Thất Tịch thế nào?"

"Có tuổi rồi còn Thất Tịch gì chứ, Thất Tịch của con mới là quan trọng."

"Thất Tịch của con rất vui vẻ."

Mẹ ở bên kia một chữ cũng không tin nói: "Gõ chữ rất vui có đúng không?”

"Hôm nay mẹ gặp Tiểu Cố rồi, nó nói con rất tốt thế nhưng tiếc là không phù hợp, lời này nghe thế nào cũng giống như thẻ người tốt vậy chứu?”

"Chính là thẻ người tốt mà, nói chuyện này con cũng muốn phát thẻ cho cô ấy, không phù hợp chính là không phù hợp, hai người ở gần thì ít xa cách thì nhiều, con trai cũng không rảnh quản, con tìm vợ cũng không tìm như vậy."

"Con là muốn nói cha con tìm mẹ là Tìm sai người rồi sao?” Sở Qua hoảng hốt cười bồi nói: "Không, không... cha con thì khác, nhãn quang cũng quá tốt rồi..."

Mẹ không bỏ qua nói: "Vậy nhãn quang của con thì sao? Lúc nào thì đưa bạn gái về cho mẹ xem?”

"Sắp rồi sắp rồi Cố Nhược Ngôn không nói với mẹ là con có cô gái mình thích rồi sao?"

"Không, Tiểu Cố kín miệng, sẽ không nói lung tung chuyện của người khác." Mẹ lại đang ở bên đó hoài nghỉ nói: "Con có bạn gái rồi ư? Chắc không phải là để chống đỡ thể diện đấy chứ, tìm ai giả trang một chút, nhớ kỹ trong sách của con có một đoạn này... có điều con thật sự làm ra đoạn này cũng được, bình thường màn ói giả trang thì sẽ bị nhân vật chính vây rồi."

"Bớt xem tiểu thuyết mạng đi, đặc biệt là loại tiểu bạch văn của tác giả tên là Sở Qua." Sở Qua nói: "Con không nói con có bạn gái nha, đó chỉ là cô gái mà con thích, không phải bạn gái, thích chuyện này còn cần phải tìm người giả trang ư?"

Thu Vô Tế quả thực không phải là bạn gái, nàng vẫn không thừa nhận, đâu thể tuyên bố lung tung được... ngoài ra Sở Qua nói với mẹ như vậy còn có một ý nghĩa khác... sợ mẹ muốn gặp con dâu, lại không biết nàng ở đâu.

Thậm chí có thể vĩnh viễn không biết ở đâu. Từ câu chuyện về Ngưu Lang Chức Nữ đó mà nói, loại lo lắng này Sở Qua không muốn tiếp tục, nhưng cuối cùng vẫn đang rắm rễ ở trong lòng rồi.

Đợi tất cả mọi thứ kết thúc, đến lúc đó mới nói cho mẹ biết.

Mẹ ngược lại thấy vui mừng nói: "Thật không? Dáng vẻ thế nào, gửi một bức ảnh cho mẹ xem thử, chút bản lĩnh theo đuổi con gái đó của con có được không đó, có cần mẹ cố vấn cho con không?"

"Ách, bỏ đi, phương pháp của mọi người ngày xưa và bây giờ không giống nhau rồi..."

"Tối thiểu thì ăn mặc chỉnh tề, cả người phấn chấn, phòng ốc sạch sẽ gọn gàng, những thứ này đời đời thông dụng! Con có dám gọi video cho mẹ xem không, xem cái ổ chó gì đó của con..."

Cái này đâm đúng vào chỗ đắc ý trong lòng Sở Qua rồi, trực tiếp ngắt điện thoại, bấm gọi video.
Bình Luận (0)
Comment