Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 132 - Chương 132: Nhà Đen (2)

Chương 132: Nhà Đen (2) Chương 132: Nhà Đen (2)Chương 132: Nhà Đen (2)

Hoá ra là như vậy... Sở Qua bóp chán nói:

"Biết nguyên nhân biến hoá không?”

"Đang nghiên cứu, tạm thời không kết luận, đây cũng tính là trọng điểm học tập mấy năm qua, các nước đều vô cùng coi trọng. Duy nhất có thể kết luận là, với tốc độ dày lên của linh khí này, muốn dị năng đầy đường là không thể, chí ít trong mấy trăm năm vẫn là số ít."

Sở Qua nói "Vậy vì sao tôi tuỳ tiện ra khỏi cửa cũng có thể gặp được. Bạn cùng phòng, hàng xóm, bạn học của tôi phải, ngay cả độc giả của tôi cũng có người phải."

"Có thứ gọi là định luật người siêu phàm tụ tập, cũng có thứ gọi là hào quang của nhân vật chính, cậu cảm thấy là cái nào."

"Thực ra cũng không có bao nhiêu thân bí. Ví dụ như cậu là người bình thường, đương nhiên sẽ không cùng chúng tôi đi đến hộp đêm xem kịch, tất cả mọi thứ nhìn thấy đều không thể nhìn thấy, càng đừng nói đến việc trực tiếp tham gia vào xung đột. Cho nên không phải cậu ra khỏi cửa đều có thể gặp được, mà là bản thân cậu đặc biệt, mới nhìn thấy thứ mà người khác không nhìn thấy."

Sở Qua nghĩ cũng thấy có đạo lý, nếu như mình và Trương Kỳ Nhân không có gì đặc biệt, còn không phải vẫn luôn cho rằng Nguyệt Ảnh là tiếp viên rót rượu. Thế giới của hắc quyền dưới đất, vĩnh viễn sẽ không xuất hiện trước mặt mình. "Thế nhưng tên béo chết tiệt cách đường mạng đánh tôi một đấm đó thì thế nào?”

"Nếu như cậu là người bình thường, cậu chỉ cảm thấy lên mạng quá lâu sinh ra ảo giác mà thôi... giống như người khác nhìn thấy A Tuấn viết chữ soái trên mặt, sẽ mắng hắn là đồ ngốc. Đương nhiên những hành vi bộc lộ mù quáng này của bọn họ cũng không được mong muốn, bình thường chúng tôi sẽ không ủng hộ làm như vậy."

"Bọn họ cũng là nhân viên ngoài biên chế giống cậu ư?”

"Không phải, thực ra ngay cả tôi cũng không được tính là phải. Cố Nhược Ngôn muốn đưa chúng tôi vào biên chế... Tôi không muốn sống cuộc sống công chức nghiêm túc, lại không muốn làm tay sai cho người có tiền, lại không muốn lợi dụng năng lực để làm việc xấu, nhưng lại không cam chịu bình thản, cảm thấy một chút dị năng vô dụng đó của mình luôn vô dụng..."

Sở Qua: "em..."

Vì sao lại cảm thấy cũng có chút giống mình...

"Một đám người không tệ, bởi vì một vài cơ duyên xảo hợp mà tụ lại với nhau, tính là tự tìm niềm vui cũng tính là đội chi viện, thử tiếp nhận một vài đơn hàng thú vị, còn giúp đỡ cảnh sát truy bắt tội phạm, vì vậy cũng có chút danh tiếng. Bên ngoài gọi chúng tôi là "Nhà Đen", cảm thấy chúng tôi là tổ chức thần bí gì đó ha ha ha."

Sở Qua thản nhiên nói: "Người ngoài sẽ không đặt nickname này, đây nếu không phải là các cậu tự xưng thì tôi đi đầu xuống đất."

Chung Dật: "... Là tự xưng, bỏ phiếu trong một thời gian dài. Cuối cùng cho rằng cái tên này tương đối có cảm giác thần bí, thực ra khởi nguồn chẳng qua là bởi vì có một ngày người nào đó bị đám bạn sách trêu trọc, bị nhốt trong phòng tối hai mươi tư giờ."

Sở Qua cúi đâu ăn cơm, thâm nhớ lại xem mình có lúc nào nhốt người lâu như vậy không.

"Không phải sách của cậu, đừng nghĩ nữa."

"Thật sự cho rằng bạn sách của cậu đều là người dị năng à... là bởi vì gần đây cậu tương đối hót, mới có mấy người yêu sách chạy đi xem sách của cậu, sau đó mới vào nhóm."

Không biết sao, rõ ràng là "chân tướng" rất mất mặt, lại khiến Sở Qua thở dài một tiếng nói: "Rất tốt." Chung Dật nói: "Tôi và nhà nước cũng có chút liên hệ, tiếp nhận khảo hạch, cũng tính là ngoài biên chế. Thực tế cũng không sợ nói cho cậu biết, chỉ có điều là bởi vì để Nhà Đen chúng tôi bớt chút việc, bớt chút tâm. Nhà nước thật sự có gì cần chúng tôi làm, thực ra chúng tôi vốn cũng sẽ phối hợp, đây là điều nên làm."

"Vậy Lâm Vũ Dương sao lại không tìm các cậu?

Chung Dật cười ha ha nói: "Biết là biết, Cố Nhược Ngôn có từng nói với hẳn, đây không phải là độ tín nhiệm không đủ sao, đối tiếp với chúng tôi cũng không phải là hắn. Lâm Vũ Dương áp lực cũng lớn, sợ nội gián trà trộn vào, một khi xảy ra chuyện thì mũ cũng rơi mất rồi."

Hắn ngừng lại một chút, rất nghiêm túc nói: "Độ tín nhiệm là cần phải bồi dưỡng, nếu như hẳn biết lúc trước là chúng tôi báo cảnh sát, đoán chừng sẽ tốt hơn rất nhiều. Hiện giờ hắn biết người chặn đường sau cùng là cậu, cho nên tin cậu, cậu có thể nói với hắn người báo cảnh sát là Nhà Đen chúng tôi, sau này có gì cần cũng có thể tìm chúng tôi, chúng tôi sẽ giúp."

Sở Qua gật đầu nói: "Được."

"Trên thực tế nhân sĩ dị năng của quốc gia rất mạnh, chỉ là đến đâu để có thể nhìn thấy, vậy thì cái này cũng hết cách, vẫn cần thời gian nhất định, ví dụ như thật sự thu chúng tôi vào, vậy thì... ừm..." Chung Dật bỗng nhiên như nghĩ ra gì đó nói: "Vậy cũng không khó, dị năng của chúng tôi toàn là ngu bức"
Bình Luận (0)
Comment