Chương 131: Nhà Đen (1)
Chương 131: Nhà Đen (1)Chương 131: Nhà Đen (1)
Trong một gian phòng bao nhỏ, có hai người ngồi đối diện nhau.
Cái gọi là mời ăn cơm, đồ ăn cũng rất đơn giản, thịt lợn xào ớt xanh, canh cà chua trứng, bắp cải xào, hết rồi.
Chung Bất Li thấy ánh mắt của Sở Qua có chút u oán, mời khách trong tưởng tượng là đây ư?
Sở Qua uống canh, tuỳ ý nói: "Thế nào, ăn mày còn đòi xôi gấc à, tiền của tôi cũng không phải là từ trên trời rơi xuống."
Chung Bất Li than thở: "Tôi tên thật là Chung Dật, những cái gì đó chỉ là tên mạng thôi, hoặc là biệt hiệu... Sở tiên sinh xin chào."
"Quả nhiên cậu biết tôi, vừa rồi cố ý kéo cả Sở Đại bọn họ vào, chính là đang muốn nói chuyện với tôi. Sở Qua cười nói: "Hôm qua cậu và tên béo kia và người viết chữ ở cùng nhau? Không để ý đến cậu lắm, đều bị người viết chữ kia thu hút rồi."
Chung Dật đau lòng nói: "Cậu tính là chỉ nhìn bê ngoài rồi, sự anh tuấn của tôi cũng là hạc giữa bầy gà, bị dị năng vô vị kia thu hút ánh nhìn rồi."
Sở Qua lặng lẽ mở chức năng chụp ảnh trên điện thoại ra, đưa cho hẳn nói: "Soi đi."
Chung Dật: "..."
Hắn lặng lẽ đẩy điện thoại về, thay đổi đề tài nói: 'Hôm qua nhìn thấy Sở tiên sinh can thiệp vào chuyện của hộp đêm, tôi liền cảm thấy hôm nay cậu chắc chắn sẽ đến tìm bọn tôi, chắc hẳn cậu đã phán đoán ra nơi này tính một hang ổ của bọn tôi, cho nên tôi ở đây đợi cậu."
Sở Qua: "Tôi căn bản không biết nơi này là hang ổ gì cả, chỉ đơn thuần là đến ăn cơm thôi."
Chung Dật: ??2
Tôi ăn chắc cậu rồi.
Sở Qua nói: "Trước đó tôi đã kìm lại rất nhiều điều, bất luận là hỏi Lâm Vũ Dương hay là Trương Kỳ Nhân, đều cảm thấy không thích hợp cho lắm. Cậu là người mẹ tôi giới thiệu... vừa hay gặp được rồi, cũng không cần phải xoắn xuýt nữa, muốn vỏi vài chuyện."
Chung Dật gắp một miếng thịt xào lên cho vào miệng ăn, nói: "Bọn họ nói cậu không có dị năng — cho đến bây giờ tôi thấy cũng không có, ngược lại giống như từng luyện công. Cho nên ba mẹ cậu cảm thấy cậu nên sống cuộc sống bình thường, viết sách rất tốt, có thể làm việc mình yêu thích để kiếm tiền, rất nhiều người đều hâm mộ."
"Sau khi thứ mình thích trở thành nghề nghiệp, vậy yêu thích sẽ bị huỷ rồi."
"Giống như sau khi cô gái mình thích trở thành vợ?”
Sở Qua: "..."
Chung Dật nói: "Tôi thấy cậu không những vẫn rất thích, hơn nữa càng thích hơn, ngày ngày càng nhiều, nguyên khí tràn đầy."
Sở Qua đương nhiên càng thích hơn rồi, bởi vì đó đã không vẻn vẹn chỉ là yêu thích hoặc nghề nghiệp nữa.
Đã trở thành tình yêu rồi.
"Hình như tôi không phải là đến để thảo luận chuyện nghề nghiệp với cậu." Sở Qua cảm thấy cạn lời nói: "Bất kể tôi có dị năng hay không - từng luyện công có tính là dị năng gân thịt đại lực khí không? Dù sao tôi hỏi chuyện ở đây chắc là có thể?"
"Đương nhiên là được..." Chung Dật cười nói: "Thực ra nguồn gốc của siêu năng lực có từ rất lâu rồi, không phải là chuyện của mấy năm gân đây, chỉ riêng phim ảnh thảo luận vê phương diện này cũng có thể tìm lại mấy chục năm trước, chỉ có điều lúc đó hiếm thấy năng lực phi thường, thỉnh thoảng xuất hiện cá biệt, cũng không hình thành bất kỳ ảnh hưởng gì, chỉ có thể tồn tại như những câu chuyện siêu anh hùng, và một số đơn giản là chưa biết đến."
Sở Qua gật đầu nói: "Cho nên đây là mấy năm qua phát triển mạnh sao?"
"Đúng, có thể gọi là linh khí hồi phục? Bọn ta cho rằng rất lâu trước đây địa cầu đã tồn tại linh khí, hoặc là tiên khí, nguyên khí, ma lực... các loại xưng hô chỉ thứ tương tự, ở thế giới các nước lưu truyên truyền thuyết về tiên nhân hoặc thần linh. Đương nhiên, có thể nói người xưa thường không biết rõ, đương nhiên sẽ tưởng tượng và ký thác rất nhiều đối với những thứ không thể lý giả, điều này không quan trọng, các loại lý luận bị xé tan trong nhiêu năm như vậy rồi, không phải trọng điểm thảo luận của chúng tôi — cho dù từng không có linh khí, dù sao hiện giờ cũng có rồi."
Sở Qua "ừm" một tiếng. Trước kia Thu Vô Tế cũng có thể cảm nhận được linh khí dày hơn trước, có thể thấy linh khí này là không ngừng trở nên dày đặc hơn, tuy rằng tổng lượng đối với Thu Vô Tế mà nói cũng là mỏng manh, thế nhưng tạo một vài năng lực biến dị hình như cũng không thành vấn đề. Còn về thời cổ đại rốt cuộc có hay không, cũng không quan trọng. Chung Dật nói: "Hơn nữa mấy năm nay càng ngày càng rõ ràng, biến hoá tạo thành cũng càng lúc càng lớn. Cho nên lệnh tôn lệnh đường (ba mẹ) khi trẻ cũng học lên học xuống, nuôi con lớn như vậy rồi, bảo sao mấy năm qua bận đến mức người cũng không thấy đâu."