Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 145 - Chương 145: Sức Nặng Của Một Thế Giới (1)

Chương 145: Sức nặng của một thế giới (1) Chương 145: Sức nặng của một thế giới (1)Chương 145: Sức nặng của một thế giới (1)

Sở Qua có chút kích động muốn thử, hắn quả thực vô cùng có hứng thú đối với tình hình dị năng của mình, ý niệm muốn hiểu rõ đã ăn sâu cắm rễ rất lâu rồi.

Nhìn Thu Vô Tế, Thu Vô Tế gật đầu.

Suy nghĩ có Thu Vô Tế trấn trận rồi, làm sao cũng sẽ không xảy ra vấn đề, Sở Qua yên tâm hơn, ngồi lên ghế độ mũ giáp vào nói: "Làm thế nào?"

Chung Dật khởi động cái nút bên cạnh nói: "Cậu sẽ cảm thấy tinh thần bị áp lực, sau đó dùng tỉnh thân cảm giác loại mà bình thường cậu vẫn dùng để khởi động dị năng đó để đối kháng, khi nào cảm thấy không chịu nổi nữa hô dừng là được." Theo lời nói, Sở Qua quả nhiên cảm nhận được một loại áp bức tinh thần, loại cảm giác này... có chút quen thuộc, giống như lúc Thu Vô Tế nổi giận, đôi mắt nhìn chằm chằm đó, liền có thể khiến người ta hồn hải cuồn cuộn.

Dùng cảm giác bình thường khi khởi động dị năng để đối kháng... bình thường chưa từng khởi động dị năng a, lúc gõ chữ thỉnh thoảng cảm nhận được có một loại nhòm ngó thì có được tính hay không?

Sở Qua cố gắng nhớ lại cảm giác đó, lại vẫn luôn không thể nắm bắt được.

Cảm giác bình thường đó cũng là vô ý, từ trước đến nay chưa từng chủ động đạt thành. Hiện giờ lại không phải là đang ngồi trước máy tính viết sách, trong đầu hoàn toàn không có tình tiết, càng không làm sao thể hội ra được. Thế nhưng áp lực tinh thần lại càng lúc càng lớn, giống như đang lẻ loi trơ trọi đứng ở trên thảo nguyên, phía trước là thiên quân vạn mã đang xông tới, sát khí ngút trời chấn nhiếp khiến cho người †a run rẩy, muốn chạy mà chân mềm nhữn ra tè ra quân, muốn la lên nhưng cũng không la thành tiéng.

Đây không phải là ảo tưởng, chỉ là áp lực tâm lý trực quan, áp lực đạt đến một giới hạn nhất định, người sẽ phát điên.

Thu Vô Tế nghiêm túc, nhìn Sở Qua đang siết chặt hai tay.

Không được thì lui a, cố chống đỡ cái gì?

Nàng quay đầu nhìn biểu cảm của Chung Dật ở bên cạnh, những đốm sáng nhảy nhót trên mặt, từ một ngôi sao thắp sáng đến hai ngôi sao, còn có mười ngôi sao chưa được thắp sáng.

Chung Dật lúc này nói: "Hai sao, tương đối tương đối thấp, tạm được, tốt hơn trình độ nhập môn một chút... hả?"

Ngôi sao bắt đầu lấp lánh, lại giống như là một ngôi, lại giống như hai ngôi ba ngôi bốn ngôi, không xác định được số lượng.

Sở Qua ở trong áp lực cực lớn, nhắm hai mắt lại.

Cái gì mà thiên quân vạn mã chỉ là mình tưởng tượng ra thôi, đơn giản là giống như đợi load số liệu trướ khi vào VỊP thôi, áp lực quá lớn, náo có quá nhiều thứ không ngủ nổi, cũng không gõ ra được chữ nào.

Ngưng thần tĩnh tâm, suy nghĩ tình tiết, nói không chừng là có thể...

Chương tiếp theo ngày hôm nay phải viết là... Lục Viễn Chương thầm dẫn Luyện Ngục Hoả, Thu Vô Tế một kiếm chém long hồn.

"Gầm. "

Thiên quân vạn mã trong não biến thành hoả long dữ tợn, nhiệt độ cao nóng bỏng cuốn tới, dường như một giây sau liên muốn hoà tan Sở Qua thành khói bụi.

Sở Qua mở to mắt ra.

Trước mắt dường như lại xuất hiện ở trong lớp lớp mây mù, giống như ở chỗ rất cao trên không trung nhìn xuống, phía dưới là núi xanh nước chảy, vô cùng nhỏ bé.

Ở dưới núi xanh, Vân Tế Tông nằm ở nơi trọng địa, người đối diện với rồng, là Thu Vô Tế.

Kiếm cầm trong tay, giống như sao sáng.

Còn chưa đợi hắn nhìn kỹ một chút, tiếng "tư tư" vang lên, chuẩn bị dừng lại rồi.

Sở Qua ngạc nhiên lấy mũ giáp xuống, nhìn thấy biểu tình như thấy quỷ của Chung Dật.

Chỉ nhìn thấy ngôi sao sáng lấp lánh, sau đó thiếu bị cháy luôn.

Đây là gì?

Tinh thần lực bộc phát, vượt qua cực hạn chịu đựng của thiết bị ư? Ngài để vào Diễn Thất Long Châu ư?

Không đúng a, không phải là như vậy, ngôi sao sáng lấp lánh như vậy cũng không vượt quá năm sao, phía sau còn có mấy ngôi sao chưa sáng, cũng chính là nói tinh thần lực của hắn cũng không thể nắm bắt được, nhiều nhất cũng chính là cấp độ bốn, năm sao mà thôi.

Thiết bị đó sao lại dừng lại vậy? Hắn có dị năng khống chế điện ư? Thu Vô Tế chộp lấy cánh tay đứng ở bên cạnh, liếc mắt nhìn Chung Dật nói: "Công ước duy nhất của Nhà Đen chúng †a, không được tiết lộ tình hình của bất kỳ thành viên nào cho người ngoài, bất luận là ai, có đúng không?”

Chung Dật hé miệng, nhìn thấy thiết bị đang bốc khói, một lúc sau mới ngây ngốc gật đầu: "Ừm."

Sở Qua làm hư thiết bị của người ta còn không biết xấu hổ, lại kéo Thu Vô Tế chạy ra ngoài nói: "Cái đó, hôm khác sẽ tụ họ nha, nếu như muốn bồi thường thứ gì lần sau có nhiệm vụ có đơn có thể gọi †a đến."

Nói xong chạy nhanh như gió.
Bình Luận (0)
Comment