Chương 161: Hoàn thi bỉ thân (1)
Chương 161: Hoàn thi bỉ thân (1)Chương 161: Hoàn thi bỉ thân (1)
Chung Dật không báo cảnh sát, bởi vì chuyện này nói cho cảnh sát bình thường nghe, bạn thậm chí không biết nên giải thích thế nào mới tốt.
Thế nhưng Sở Qua có thể.
Hắn trực tiếp rút điện thoại ra gọi cho Lâm Vũ Dương: "Vũ Dương, bên này có vụ án của người dị năng, tìm cậu báo án có thích hợp không?"
Lâm Vũ Dương rất coi trọng nói: "Tình hình thế nào?”
"Nhà Đen... thực ra cậu biết mà, chỉ là không tín nhiệm không tiếp xúc?"
Lâm Vũ Dương trầm mặc một lát nói: "Ừm."
Mẹ nó chứ cậu biết cũng thật nhiều.
"Lần trước cậu phá được vụ án hộp đêm của nhà họ Vương đó, báo cảnh sát chính là Nhà Đen, hiện giờ người của bọn họ báo thù rồi. Người đang ở bệnh viện, cậu có muốn đến lấy lời khai không?”
Giọng nói của Lâm Vũ Dương to hơn mấy phần: "Bọn họ cũng bị trả thù ư?”
"Cũng bị?"
"Sáng sớm hôm nay, Trương Tiếu Nhân... à, chính là anh trai của Trương Kỳ Nhân - hiện giờ hắn không quản chuyện làm ăn bí mật nữa, mà quản một công ty địa sản danh xứng với thực rồi. Đêm qua công ty địa sản này bị report trốn thuế, lập hoá đơn khống tăng giá trị, cứng cứ hoàn chỉnh được gửi đến thuế vụ điều tra rồi, lớn nhất có thể sẽ liên quan đến tội phạm kinh tế, sáng sớm hôm nay người kiểm tra đã cùng kinh trinh liên hợp tra án, vào chiếm giữ công ty của hắn rồi."
Sở Qua nghĩ đến lần trước Trương Kỳ Nhân dùng nam tử gầy gò kia ra mặt, vu cho anh trai hắn. Ở trong mắt nhà họ Vương, người này trước kia là người của Trương Tiếu Nhân.
Cho nên Trương Tiếu Nhân cũng bị báo thù, tất cả đều khớp rồi.
Lâm Vũ Dương lại bổ sung thêm một câu: "Đối phương lén đột nhập vào phòng tài vụ công ty của Lâm Vũ Dương, thủ đoạn này hình như cũng là viết chữ lên mặt.
"Cho nên căn bản có thể xác định được là do người của nhà họ Vương làm?"
Lâm Vũ Dương nói: "Đợi tôi một chút, tôi đến bệnh viện."
Một lát sau, Lâm Vũ Dương dân theo mấy cấp dưới đi vào, lấy lời khai của Vạn Tử Tuấn và Phan Đạt. Lâm Vũ Dương gật đầu với Chung Dật, tỏ ý là bạn tốt, lại kéo Sở Qua ra ngoài cửa nói: "Chúng ta đi thôi."
Sở Qua cùng hắn đi ra ngoài khuôn viên bệnh viện, hai người chậm rãi thong thả đi ở ven đường.
"Chuyện này, ai làm chủ ở sau lưng, ở góc độ của chúng tôi mà nói không có ý nghĩa quá lớn. Giống như lần trước, rốt cuộc là Trương Tiếu Nhân báo cáo cử báo hay là người khác, tôi cũng không để ý. Lâm Vũ Dương thản nhiên nói với Sở Qua: "Bọn họ báo cáo lẫn nhau, chunh quy lại cũng đều là vạch trần hành vi phạm tội trái pháp luật, chúng tôi chỉ sẽ ủng hộ điểm này."
Sở Qua nói: "Thế nhưng A Tuấn và Phan Đạt bị đánh, còn bị đâm một đao, đây chính là sẽ chết người - nguyên nhân gây ra cũng là vì vạch trân tội phạm mà bị báo thù, cảnh sát có quản không?” "Cái này đương nhiên phải quản." Lâm Vũ Dương nói: "Trên thực tế đối với tình trạng của các cậu bên này, tôi đã biết đối phương là ai rồi."
"Ai?"
"Một tên tội phạm truy nã, tên là Dung Phục."
"Mộ Dung Phục?”
"Họ Dung tên Phục." Lâm Vũ Dương bật cười nói: "Năng lực ngược lại thật sự có chút giống với Mộ Dung Phục, chính là 'dí bỉ tri đạo hoàn thi bỉ thân (gậy ông đập lưng ông - có thể sao chép được năng lực của đối phương, đồng thời còn cố định là cao hơn một bậc. Giới hạn mà chúng tôi biết, trong cùng một thời gian hắn chỉ có thể có năng lực của một người, không thể kiêm nhiệm được. Hiện giờ có phải là có đột phá hay không, cũng không thể biết được." Sở Qua nhíu mày nói: "Nói như vậy đầu tiên hắn có thể phán đoán đối phương có năng lực gì sao?”
Trong lòng Sở Qua thầm nghĩ thật sự có trình độ này, sau này nói không chừng còn có thể nghĩ cách tính toán để hắn phán đoán một chút xem năng lực của mình đang là tình hình gì.
Kết quả Lâm Vũ Dương lắc đầu nói: "Chắc là không thể, sau khi hắn sao chép mới có thể thu được tình hình của năng lực, cho nên ở tình huống bình thường hẳn sẽ điều tra trước, sau khi xác nhận năng lực của đối phương rồi mới động thủ."
"Sao lại trở thành tội phạm try nã?"
"Nếu cậu có loại năng lực của hắn, thì sẽ làm những gì?"
Sở Qua suy nghĩ nói: "Quá nửa là sẽ đi khắp nơi tìm người dị năng để so tài khảo nghiệm, loại năng lực này tính trao đổi quá mạnh, không có cách nào một mình tự đắc được."
"Không sai... thế nhưng sau khi cậu phát hiện mỗi người đều bị cậu hành hạ, liệu có một chút lung lay nào không, hoặc là một chút tâm lý vặn vẹo? Ví dụ như... trước mắt cái này bị cậu hành hạ đến mức không biết động, là một cô nương dáng vẻ không tệ, tóc tai tán loạn, ánh mắt không khuất phục."
Sở Qua: "... Lâm khoa trưởng năm đó rút khỏi văn đàn, Sở mỗ là người kiên quyết phản đối."