Chương 160: Trả thù đến rồi (2)
Chương 160: Trả thù đến rồi (2)Chương 160: Trả thù đến rồi (2)
Con đường lúc trước phán đoán chắc là đúng rồi, vậy thì tiếp tục thôi.
Đáng tiếc thành tích tốt hay không không phải là do mình quyết định, điều mình có thể làm cũng chỉ là cố gắng đi mài giữa cốt truyện, những thứ khác vẫn là phải giao cho người xem, giao cho thị trường, cùng với giao cho Điểm Nương có đề cử hay không.
Sở Qua xoa xoa cái đầu sưng tấy, vừa nhìn thấy chương mới cũng ba ngàn chữ rồi, nhấn chuột, upload. Ô nhắc nhở hiện lên ở góc màn hình khiến hắn chú ý, ấn vào mở ra thì thấy: "Tin tức hệ thống: Chào bạn, hiện giờ thông báo tác phẩm 'Sở Thiên Vô Tế của bạn sẽ được đưa vào chuyên mục đề cử truyện hot trong tháng..." Sở Qua: "..."
Lại được đề cử rồi, đây là buôn ngủ gặp chiếu manh a... gần đây thật sự là †âm tưởng sự thành.
Nói đến cũng rất mỉa mai, lúc trước khát vọng thành tích, khát vọng đề cử. lại vẫn luôn trượt. Hôm nay không còn khát vọng đối với thành tích nữa, nguyên nhân chủ yếu muốn thành tích tốt là vì vấn đề khác, nhưng ngược lại cứ càng ngày càng tốt, đề cử cũng ùn ùn kéo đến.
Ngoại trừ cảm giác thế giới tồn tại ra, một cái khác chắc chắn là liên quan đến trình độ tu hành của mình. Thu Vô Tế không nói, Sở Qua cũng không biết mình hiện giờ thuộc về Luyện Khí tâng mấy rồi, cùng với Đoàn Hồn đến mức độ nào rồi - Tinh Thần Lực Ngũ Tinh ư?
Sở Qua thở dài một tiếng, đứng lên, định mở cửa đi đến Nhà Đen rèn luyện. Đúng vào lúc này, chuông điện thoại vang lên.
Nhận điện thoại, giọng nói của Chung Dật dồn dập truyền đến: "A Tuấn và Mập Tử bị người ta đánh rồi, ở bệnh viện, có thời gian thì đến một chút."
Bàn tay cầm điện thoại của Sở Qua khẽ run lên.
Vạn Tử Tuấn và Phan Đạt bị người †a đánh bị thương rồi...
Điều này rất dễ liên tưởng đến quá trình lần trước Vạn Tử Tuấn dùng dị năng viết chữ trên mặt dẫn người tiến vào hộp đêm, là một loại bắt mắt nhất, mà Phan Đạt chính là người quay video báo cảnh sát.
Cho nên... có phải là bị báo thù không?...
Sở Qua lao nhanh như chớp đến bệnh viện, một phòng bệnh đôi. Bên hông Vạn Tử Tuấn bị băng bó, có khí vô lực ngồi dựa vào đầu dường đang nói gì đó với Chung Dật. Phan Đạt mặt mũi bầm dập, mặt cũng biến dạng rồi, còn đang đùa giỡn với cô y tá: "Ôi, thực ra tôi bị thương không chỉ là mặt, y tá tỉ tỉ kiểm tra một chút những chỗ khác của tôi đi."
Y tá cười lạnh nói: "Các cậu sao lại không bị người ta đánh chết đi chứ!"
Nhìn thấy Sở Qua đeo mặt nạ Tam Oa đi vào, y tá nhíu mày nói: "Vui lòng đeo khẩu trang, cậu cho rằng mặt nạ này rất hài hước sao?"
Sở Qua lặng lẽ vén mặt nạ lên ra hiệu: "Tôi có khẩu trang."
"Cho nên cậu đây là hành vi nghệ thuật ư?"
"Bởi vì mặt của tôi cũng xấu như tên mập kia, sợ do tiểu tỉ tỉ." Y tá bĩu môi, dáng vẻ có xấu không thì không biết, thế nhưng dáng người rất khá, người đủ cao lớn, áo T-shirt ôm lấy hai bờ ngực cường tráng, lại có cảm giác căng ra như vậy.
Người này chắc là cùng phe với nhóm đánh người kia, do bọn họ tìm đến để canh chừng mấy người này.
Y tá đang suy nghĩ xem có nên báo cảnh sát không, lặng lẽ thu lại đồ dùng rồi rời đi.
Sở Qua đưa mắt nhìn theo y tá rời đi, sau đó hỏi Chung Dật: "Tình hình thế nào?"
Thần sắc của Chung Dật rất ngưng trọng nói: "Mập Tử là bị người ta cách đường mạng đánh."
Sở Qua: "2"
Phan Đạt ở trên giường cũng sắp khóc rồi: 'Bản thân mình cách đường mạng đánh người cũng chỉ có thể ra hư ảnh, không có khí lực gì cả, hắn làm sao có thể đánh hung tàn như vậy chứ?"
Vạn Tử Tuấn cũng ở trên giường vô lực nói: "Tôi còn đang làm việc ở ngoài đồng, sắp được thu hoạch rồi... có người đột nhiên đứng trước mặt tôi, viết chữ "ba ba' trên mặt, sau đó tôi ngoan ngoãn bị hắn đánh một trận, trước khi đi còn đâm tôi một đao, nói nhớ kỹ thật lâu, không phải ai cũng có thể đắc tội' "
Quả nhiên là báo thù sao?
Sở Qua âm thầm hít vào một hơi khí lạnh, báo thù là phạm thù có thể lý giải được, nhưng hình thức này là Mộ Dung Phục (nhân vật trong chuyện Thiên Long Bát Bộ chuyên sử dụng tuyệt chiêu võ công của đối thủ để đánh lại đối thủ) đến rồi sao? Dĩ bỉ chi đạo hoàn thi bỉ thân ư? Hơn nữa còn cao hơn đối phương một bậc? Sở Qua nhìn Chung Dật, thân sắc của Chung Dật ngưng trọng nói: "Đối phương đang triển khai trả thù, trước mắt vân không tìm thấy tôi, có lẽ hôm đó tôi khôngb iểu hiện? Hoặc là bởi vì loại dị năng này của tôi đối với hắn mà nói không có ý nghĩa áp chế cao? Bất kể nói thế nào, Tam Oa cậu chú ý một chút, hôm đó cậu chặn ở đầu hẻm, khả năng bị coi là mục tiêu báo thù cũng rất lớn."
Sở Qua trầm mặc một lát, chậm rãi nói: "Các cậu lo lắng cái này ư?"
"Hả?" Chung Dật kỳ lạ nói: "Chẳng lẽ không phải?"
"Là một công dân bình thường của quốc gia, tôi cho rằng việc đầu tiên phải là chắc chắn là báo cảnh sát."