Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 167 - Chương 167: Các Người Đều Là M Sao? (1)

Chương 167: Các người đều là M sao? (1) Chương 167: Các người đều là M sao? (1)Chương 167: Các người đều là M sao? (1)

Những người khác cũng không chú ý đến Thu Vô Tế ở chỗ xa.

Vợ chồng Kim đầu bếp tiến lên nói lời cảm ơn, rất là vui mừng nói: "Tam Oa thật lợi hại a! Nếu không phải có cậu, hôm nay chúng tôi tiêu đời rồi."

"Thực ra cũng không đến mức vậy, đạn tia chớp của hai người thần kỳ như vậy, chạy ra được đường lớn rồi, hắn cũng không dám làm loạn" Sở Qua khiêm tốn nói, thực ra là không có tâm chí nói chuyện nữa, hắn chỉ muốn chạy tới nói chuyện với Thu Vô Tế...

Cũng may bình thường mà nói hắn cần làm một loạt chuyện phiền phức như lấy lời khai vân. vân, Lâm Vũ Dương tạm thời cho hắn đi cửa sau: "Tôi thấy cậu đeo mặt nạ, là không muốn bộc lộ thân phận ảnh hưởng đến cuộc sống, điểm này trong cục ủng hộ. Trở về tôi sẽ tìm riêng cậu để thẩm vấn, hiện giờ nếu như cậu muốn về có thể về trước."

Sở Qua biết đây là cố ý tìm cơ hội cho hắn, bèn kề tai nói nhỏ: "Này, Lâm khoa trưởng như vậy sẽ không bị người †a dị nghị chứ?"

"Có thể có lời dị nghị quái gì, bắt được tội phạm giết người liên hoàn, đây chính là chuyện lớn bằng trời! Thị dân nhiệt tình không muốn bại lộ thân phận bị người khác báo thù thì sao? Chúng tôi chắc chắn sẽ bảo vệ! Còn phải giúp cậu xin bằng khen Dám Làm Việc Nghĩa và tiền thưởng cho cậu nữa có đúng không?" Lâm Vũ Dương Lâm Vũ Dương chính khí bừng bừng nói: "Cứ như vậy đi, tôi cũng không phải là không tìm được cậu, về đi rồi nói." Sở Qua do dự một chút, thấp giọng nói: "Từ trong miệng hắn hỏi ra tình hình dị năng của tôi, nếu như được, hi vọng là bảo mật."

"Bảo mật với bên ngoài là đương nhiên, đối với lãnh đạo thì không quá có thể bảo mật. Có điều đến lúc đó có tình hình gì tôi sẽ nói cho cậu biết."

"Cũng được." Sở Qua là thật sự muốn biết Dung Phục này rốt cuộc là sao chép được cái trò gì, sao lại đem một tên hung đồ dữ tợn sao chép thành một kẻ ngốc, vậy mình sao lại không biến thành kẻ ngốc...

Lúc này Dung Phục đã bị đánh cho hôn mê rồi, các cảnh sát lôi hắn như lôi chó chết lên xe cảnh sát, quay đầu nhìn Sở Qua ánh mắt cũng có chút cổ quái.

Đây chính là tên tội phạm truy nã đã lẩn trốn rất lâu, đã lấy mạng của vài người rồi, hồ lô oa này lại đơn thương độc mã đánh hắn thành thế này, bản thân ngay cả vết thương nhỏ cũng không có, vị này mới đáng là đối tượng cần quản lý trọng điểm mới đúng a.

Lâm Vũ Dương cũng vuốt cằm đánh giá Sở Qua: "Cảm giác lần này sau khi liên hệ với bạn học cũ này của chúng ta, vận khí của mình cũng trở nên tốt hơn rồi"

Sở Qua thành khẩn nói: 'Lâm khoa trưởng xuất thân từ hán ngữ ngôn văn học, mở miệng ra là tiểu tác giả ngậm miệng lại là Lỗ Đề Hạt, tôi thấy sau này vẫn là bớt xung phong đi đầu làm cảnh sát đi, trở về làm chút công việc bàn giấy thì thích hợp với cậu hơn..."

Lâm Vũ Dương nói: "Một người viết sách cũng có thể làm kim cương hồ lô oa rồi, tôi học trung văn làm cảnh sát thì thế nào? Đi thôi, trở về rồi nói." "Xuyt! Nhỏ tiếng thôi, cả nhà cậu đều viết sách ý. Sở Qua quay đầu lại nhìn, vợ chồng Kim đầu bếp cánh tương đối xa, thở dài một hơi đi lên trước nói: "Lại nói hai người có cần chuyển địa điểm không?"

"Nói sau đi." Kim đầu bếp có chút mất hứng nói: 'Làm quán cơm cái cọc lông ý, bây giờ lão tử muốn rèn luyện. Nhà Đen nếu không phải là có cậu đến, lần này e rằng sẽ bị một người đánh cho toàn quân bị diệt."

"Tôi cảm thấy Nhà Đen không đủ đen, vẫn là phải bí ẩn hơn một chút nữa nếu như mọi người thật sự muốn sống cuộc sống bình thường."

"Đây chính là nguyên nhân cậu đeo mặt nạ ư?"

"Đúng." Sở Qua quay đầu nhìn về phía Thu Vô Tế ở góc đường, ngữ khí trở nên rất ôn nhu: "Nếuk hông phải muốn làm rõ thế nào mới có thể vĩnh viễn ở bên nhau, tôi căn bản không muốn gọt giũa dị năng gì đó ."...

"Ngươi là biết ta có thể nghe thấy, nên cố ý nói." Đi đến góc đường, Thu Vô Tế quay đầu lại nói chính là một câu như vậy.

"Không có.' Sở Qua tháo mặt nạ xuống, rất tự nhiên kéo tay của nàng nói: "Nàng biết đó là sự thật."

Thu Vô Tế nhìn tay, không hề rút tay lại.

Sở Qua hỏi ngược lại: "Nàng là phát giác ta gặp nguy hiểm, cố ý đến bảo vệ ta ư?

Thu Vô Tế nghiêm mặt nói: "Ngươi nghĩ nhiều rồi."

Sở Qua: "... "Ta không có cách nào phát giác ngươi có nguy hiểm hay không... ta là cảm nhận được thế giới này có dấu hiệu bị dị lực xâm nhập, tính toán là ngươi đang giao chiến với người khác, mới đi ra xem xem. Thần hồn mệt mỏi còn chưa khôi phục, cố ý dùng thuốc, lãng phí chết đi được."
Bình Luận (0)
Comment