Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 171 - Chương 171: Quá Khứ Và Hiện Tại Q)

Chương 171: Quá khứ và hiện tại q) Chương 171: Quá khứ và hiện tại q)Chương 171: Quá khứ và hiện tại q)

Hai người rất nhanh liền trở về cuộc sống bình thường cùng nhau nấu ăn và gõ chữ, tên tội phạm truy nã cùng hung cực ác lúc trước dường như chỉ là một sự việc nhỏ xen vào hoàn toàn không đáng nhắc đến.

Bởi vậy dẫn đến gió giục mây vần dường như hoàn toàn không liên quan đến bọn họ.

Ngược lại là đám bạn bè trong nhóm chát bắn tám quả đại bác không đến nơi, ngược lại xuất hiện một tin tức mới: "Tiiuh oganh giết người liên hoàn đang lẩn trốn đã sa lưới, thị dân nhiệt Tình thấy việc nghĩa hăng hái làm."

Báo đưa tin dẫn đến cuộc thảo luận của mọi người trong nhóm không phải là vấn đề tội phạm giết người sa lưới, mà là thị dân nhiệt tình thấy việc nghĩa dám làm kia đã bị một thị dân nhiệt tình khác trên đường chụp được, đó là một Hồ Lô Oa nghiêng đầu nở nụ cười sáng lạng vô cùng cảm động lòng người.

"Đeo mặt nạ đều có dáng người đẹp như vậy sao?" Đây là bình luận khách quan trong nhóm: "Vị thị dân nhiệt tình này nhất định là vô cùng soái."

"2? ? Điểm chú ý của Sở Đại ngươi có phải là chỗ nào đó không đúng không?"

"Nam đồng thực chuỳ rồi..."

"Sở Sở, Sở Sở của ta..."

Sở Qua: "2"

"Ai là Bộ Kinh Vân và Kiếm Thần?"

"Đầu là bọn ta. Mời xem tên nhóm."

"Sở Sở, Sở Sở của ta." Bị quản trị viên Thu Vô Tế đặt là tin tức tinh hoa.

Sở Qua: "...

Ngươi cũng không biết cái này có ý tứ gì, đặt loạn cái gì mà tỉnh hoa tin tức chứ? Cảm thấy cái tên này đủ vui vẻ đúng không?

"Dung Phục tinh thân thất thường rồi, cả người ngây ngây ngốc ngốc, hỏi chuyện chỉ nói là tu tiên." Lâm Vũ Dương gọi điện thông báo tình hình cho hắn: "Lần này đừng nói là bảo mật với ai, ngay cả tôi cũng không biết rồi."

"Ách..."

"Sớm bảo cậu đừng đánh rồi, liều mạng đánh vào đầu người ta, đánh ngốc rồi không phải rất bình thường? Không bị cậu đánh chết cũng không tệ rồi. Cái này định mệnh vẫn tốt hơn là một tội phạm giết người liên hoàn dù có bắn chết ngay tại chỗ cũng không quá đáng, nếu như đổi lại, cậu vẫn là xảy ra chuyện."

"Đúng đúng đúng, nhớ kỹ rồi, sau này sẽ không kích động như vậy nữa."

"Chính là tình hình hiện giờ cũng vân còn có chút phiền phức nhỏ, dù sao tuyên dương dám làm việc nghĩa là sẽ không có, tiên thưởng khả năng sẽ có chút, cũng không nhiều, ngược lại giải thưởng trợ giúp bắt tội phạm truy nã cũng không ít, cái này là bên trên phát xuống sẽ không thiếu phần của cậu, có mười vạn đấy, lúc nào mời tôi đi ăn cơm?”

"Chỉ có mười vạn? Tuỳ tiện Report một bạn mạng phương Bắc đại lục cũng có năm mươi vạn."

"Nghĩ được rồi, biết đủ đi" Lâm Vũ Dương nói: "Nghĩ tới mình vất vả khổ sở gõ bao nhiêu chữ mới kiếm được mười vạn." "Vốn dĩ là có loại người này, tính là thợ săn tiền thưởng thời đại mới, cảm thấy mình có chút năng lực đặc biệt, không suy nghĩ cái này thì cột đầu vào lưng quần mà sống ư?" Lâm Vũ Dương than thở nói: "Nói đến cái này, tôi ngược lại muốn nhắc nhở Nhà Đen các cậu, Dung Phục cũng như vậy rồi, báo thù tốt nhất là đến đây thôi, nếu như các cậu đem ánh mắt đặt lên người nhà họ Vương, tôi sợ đến lúc đó các cậu sẽ trở thành các cậu rồi."

Sở Qua hừ nhẹ một tiếng, không lập tức trả lời.

Lâm Vũ Dương cũng biết hắn đang nghĩ cái gì, người xúi giục không sao, chỉ là phế đi một thanh đao thôi, luôn cảm thấy không đúng vị lắm, hơn nữa sau này làm thế nào? Làm thế nào có thể lý giải được lòng người, chỉ là pháp chế không ủng hộ. Về mặt lí luận ngay cả có phải là nhà họ Vương là chủ mưu không cũng vẫn còn thiếu chứng cứ, cảnh sát không thể định luận được.

Ai bảo cậu đánh ngốc Dung Phục rồi? Lần này muốn lấy chứng cứ cũng khó.

Hắn thở dài nói: "Cậu tự có phân tấc."

"Sẽ không để cậu khó làm việc." Sở Qua cười nói: "Tôi vốn cũng không phải là người nhiều chuyện."

"Ừm." Lâm Vũ Dương ngược lại tin tưởng Sở Qua không phải là người nhiều chuyện, sợ là sợ Phan Đạt, Vạn Tử Tuấn bọn họ ra viện rồi không nhịn được cục tức. Đổi ý nghĩ lại chuyện này kéo Sở Qua vào cũng không có ý nghĩa, Sở Qua chỉ là một người đeo mặt nạ ngoài biên chế, ngay cả thành viên nòng cốt cũng không được tính, vẫn là tìm Chung Dật nói chuyện mới là thật.

Lâm Vũ Dương ofline rồi, Sở Qua liền hấp ta hấp tấp chạy đến phòng cách vách nói: "Bất ngờ kiếm được mười vạn."

Thu Vô Tế thực ra vân luôn dỏng tai nghe, thần sắc rất là có chút hâm mộ, thế này thôi đã kiếm được mười vạn rồi, cuộc sống này kiếm tiền thật nhanh a, lúc trước sao lại không nghĩa đến chứ...

Có điều lúc trước không có thân phận, tiền cũng không kiếm nổi. Vừa rồi Sở Qua hỏi, nàng biết có phần là cố ý thay nàng hỏi, hiện giờ dường như có thể kiếm loại tiền này rồi...

Thế nhưng không thế làm sao, lười vận động, tự truyện mới viết được đoạn mở đầu: "Mười vạn thì mười vạn, mua một nhà vệ sinh cũng không đủ thì khoái chí gì chứ?"
Bình Luận (0)
Comment