Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 188 - Chương 188: Thế Giới Của Biển (2)

Chương 188: Thế giới của biển (2) Chương 188: Thế giới của biển (2)Chương 188: Thế giới của biển (2)

Sở Qua biết rất rõ nàng đang nghĩ gì, liền nói: "Hiện giờ đại cương của ta cũng không tác số lắm, bởi vì sau khi sửa lại hình tượng cách viết, rất nhiều đại cương phía sau cũng không điều chỉnh cẩn thận... với cách viết như hôm nay, sau này chắc chắn sẽ có những giao lưu và xung đột giữa tu sĩ của bên kia bờ biển và tu sĩ Cửu Châu, cô vẫn còn chỗ để đại triển phong quang, không cần gấp gáp nhất thời.

Thu Vô Tế nói: "Thế nhưng đó là chuyện của sau này rồi, không phải sao?"

Sở Qua gật đầu nói: "Thế nhưng thế giới ở bên bờ biển bên kia, không thần bí như vậy, địa cầu hiện nay chính là thôn làng. Thu Vô Tế xuất thần nói: "Con người thì lại sống ở trên một quả cầu, hoá ra mảnh đất dưới chân ta cũng là một ngôi sao. . thật sự là thần kỳ."

Sở Qua thấy lạ nói: "Cô phát hiện ra điểm này từ khi nào, ta cũng chưa từng nói với cô... cô tìm kiếm... ừm..."

Ghi chép tìm kiếm cũng không có cái này, thế nhưng cái này không thể nói...

Thu Vô Tế không nghe ra ý ở ngoài lời của hắn, bật cười nói: "ta từng xem video về vũ trụ mà ngươi đề cử... vũ trụ mênh mông, thật sự khiến người ta rung động."

"Khá lắm, bình thường bất động thanh sắc, không thấy ngươi nói."

"Có phải là còn dự định vào thời cơ thích hợp dùng để doạ dẫm ta không, hoặc là uy hiếp lão thái thái một vạn tuổi không được tuỳ tiện bỏ nhà đi?"

Sở Qua: "...

Xong rồi, hiện giờ cô ấy sao lại hiểu như vậy chứ...

Thu Vô Tế hừ lạnh một tiếng nói: "Sở Qua, so sánh một chút, thế giới đó của ngươi cách cục thật sự rất nhỏ. Rõ ràng biết tinh không mênh mông vô tận, nói không chừng tồn tại vô số văn minh, bản thân chấp bút viết sách thế giới, lại còn chỉ có một chút cách cục đó."

"Cái này là bắt đầu ruồng bỏ thế giới ư?

"Ta chỉ là ruông bỏ ngươi."

"Hắc..." Sở Qua không phục nói: "Cô thật sự cho rằng thế giưới đó bố cục nhỏ ư? Thế giưới hiện thực tính là bao la vô ngần, thế giới đó của cô có thể là vô hạn, Vị giới phi thăng khác nhau... hơn nữa vị giới cao cấp cũng có thể là vũ trụ, ai nói nhất định mỗi cái đều là trời tròn đất vuông chứ?"

"Ngươi đây là muốn chơi xấu."

"Cái này không phải là chơi xấu, là lối tư duy mai phục." Sở Qua ung dung nói: "Lúc cô chạy ra đây, mới là vừa mới ra sách không lâu, cho dù hiện giờ nhân vật chính cũng vẫn chưa thành Kim Đan, vẫn còn sớm, cô có thể nhìn thấy bao nhiêu thế giới.

Thu Vô Tế không nhịn được nói: "Đây chính là nguyên nhân vì sao ta thấy các ngươi có những bộ sách hai ba ngàn vạn chữ vẫn chưa hoàn."

Sở Qua: "Đồ đệ này càng ngày càng có cộ tính rồi."

"Phi." Thu Vô Tế lại nhìn ra ngoài cửa sổ không để ý hắn.

Trong lòng thực ra cũng có chút hiếu kỳ, trong lòng Sở Qua chắc chắn là có kết cấu khác về thế giới đó, chỉ là không xác định rõ, cho nên không viết vào trong dàn ý, cho dù là thiên giới phi thăng theo thiết lập vẫn chưa viết ra đó, nói không chừng thật sự là vũ trụ.

Cũng nói không chừng.

Điểm cuối của phi thăng thao oa, thực ra chính là ở đây.

Bản thân chẳng qua chỉ là sớm đến điểm cuối thôi.

Thu Vô Tế ngẩng đầu lên nhìn xa xăm ngoài cửa sổ, đã mơ hồ nhìn thấy bờ biển mênh mông rồi.

Trong tinh không dường như có gì đó truyền tới, hải âu bay lượn trên cao vút. Mở rộng thính lực lắng nghe, tiếng sóng biển xa xa, tổ hợp thành một giai điệu hùng kỳ, xen lẫn với tiềng cười nói vui vẻ của mọi người, rất không giống với khung cảnh làng chài bờ biểu trong tưởng tượng của nàng trước kia.

Biển lớn của thế giới đó khiến người †a than thở, biển lớn của thế giới này là thế nào?

Cũng là vô số người đang đối kháng lại sức mạnh to lớn của tự nhiên, hướng tới phong cảnh của bờ bên kia sao?

"Đi" Sở Qua kéo Thu Vô Tế xuống xe, hào hứng chạy thẳng đến nhạc viện bên bờ biển nói: "Hai vé."

"Sao lại đến bờ biển chơi cũng phải mua vé vậy." Thu Vô Tế đè thấp giọng lẩm bẩm: "Biển này là của hắn sao?"

"Chủ yếu là để duy trì và phục vụ mà." Sở Qua cười híp mắt kéo Thu Vô Tế đi vào nói: 'Ví dụ như nàng nhìn phía trước đi... chúng ta không mang theo áo tắm a”"

Thu Vô Tế nhìn theo hướng tay hắn chỉ, một nhóm cô gái mặc bikini đang chạy tới chạy lui trên bãi biển, còn có ba điểm. Đàn ông thậm chí chỉ mặc một cái quần đùi, cởi trần.

Rất nhiều người đang ngồi dưới cái dù che nắng trên bãi cát, ung dung hưởng thụ gió biển.

Còn có người quay lưng lại, nam nữ giúp nhau xoa kem chống nắng, xoa tới xoa lui.

Thu Vô Tế từ từ há hốc miệng.

Không phải, ta muốn ngắm biển không phải là như vậy.
Bình Luận (0)
Comment