Chương 199: Đi vào thế giới của chúng ta (1)
Chương 199: Đi vào thế giới của chúng ta (1)Chương 199: Đi vào thế giới của chúng ta (1)
Sở Qua thật sự "ôm" nàng rồi.
Bình thường, Thu Vô Tế cũng cao gần một mét bảy, Sở Qua cũng cao hơn một mét tám, chiều cao chênh lệch mười mấy centimet là bình thường, sóng vai nhau cùng đi thật sự rất xứng đôi.
Thế nhưng một khi nàng hơi co rút người trốn trong ngực hắn, quả thực giống như là một chút gà con được đại bàng giang cánh bảo vệ, ôm trọn trong lòng.
Sở Qua không còn cách nào khác, chỉ biết thân pháp và Kim Chung Tráo, hắn vô thức phòng hộ chỉ có thể dùng thân thể chống đỡ. Thực ra lúc trước giúp Trương Kỳ Nhân chống đỡ cũng tương tự như vậy, có điều tay không ôm mà thôi.
Lúc này Thu Vô Tế sớm đã quên mất, ngược lại nhớ đến cảnh lúc ở rạp chiếu phim bị người ta chen lấn, hắn cũng bảo vệ mình như vậy, còn nói một câu rất trực nam nữa.
Lần này càng gân hơn một bước, ôm rất chặt, thân thể hơi cong lại bảo vệ nàng, bao bọc lấy rất chân thực, chỉ sợ người đánh lén còn có góc độ khác, khiến nàng bị thương.
Loại cảm giác an tâm đó, giống như ở bên ngoài cuồng phong bạo phũ, còn mình trốn vào trong nhà ấm áp.
Dường như lúc trước lựa chọn dạy hắn thân pháp và Kim Chung Tráo, chính là để thực hiện cảnh tượng như vậy.
Thực ra cho dù không có Sở Qua, trận chiến này nàng cũng thắng chắc rồi, chẳng qua chỉ là tốn thêm vài động tác, trước tiên phòng ngự mình, rồi mới đối phó với kẻ địch, đối phương căn bản không thể nào trốn được nộ hoả liên tục của nàng.
Thế nhưng có hắn che mưa chắn gió, nàng trực tiếp chuyển hướng tấn công, thắng lợi đến tay càng dễ dàng hơn... thậm chí ngay cả tâm tư truy sát kẻ địch cũng không có.
Chỉ muốn thể nghiệm thêm một lát loại cảm giác an tâm này.
Đợi đến khi giật mình phát giác ra, người cũng chạy rồi.
Thu Vô Tế rất khó chịu, cái này nếu đặt ở thế giới của nàng sẽ được tính là một sai lầm nghiêm trọng, sai lầm tuyệt đối không nên có. Cho nên rốt cuộc hắn giúp đỡ nàng hay là cản trở nàng đây?
Hay là tính là hẳn giúp đỡ nàng Xong rồi. "Ngươi còn muốn ôm ta bao lâu nữa?"
Sở Qua ho khan hai tiếng, không những không buông ra, ngược lại còn đem trọng lượng đè lên người nàng: "Cái đó... không phải lau đâu mỡ cho cô... đỡ tôi với tôi sắp hết sức rồi."
Thu Vô Tế: "..."
Chút cảm động và an tâm đó cũng bay lên chín tầng mây rồi. Thu Vô Tế thật sự bội phục cái bản lĩnh phá hỏng bầu không khí này của hẳn, ngươi cũng không bị thương a.
À đúng, pháp lực của hắn không chống đỡ nổi.
Thu Vô Tế tức giận kéo lấy eo của hắn: "Bám chắc."
Sở Qua cũng ôm lấy eo của nàng. Cẩn thận nhìn biểu cảm của nàng... không biểu cảm. Thu Vô Tế tách nước phá sóng, chớp mắt đã đưa được hắn lên bờ.
Hai người ướt nhẹp ngồi ở tảng đá bên bờ nghỉ ngơi, Thu Vô Tế nghiêm mặt nói: "Cởi áo ra, ta xem vết thương trên lưng ngươi."
Sở Qua cũng không làm nũng, buổi chiều ở bên bờ biểu vốn dĩ là đã cởi trần rồi, còn xấu hổ cái này sao?
Hắn vội vàng cởi áo ra, Thu Vô Tế đi đến phía sau kiểm tra một chút, ngữ khí nhẹ đi mấy phần: "Vẫn may, vết thương nhỏ thôi... thuỷ tiên của đối phương không phá nổi phòng vệ của ngươi."
Sở Qua có chút đắc ý nói: "Tốt xấu gì cũng là Kim Chung Tráo tiểu thành rồi, ở thế giới của các cô cũng rất khá đấy, huống hồ là ở đây."
"Đó cũng là có chút nội thương, còn ảnh hưởng đến pháp lực khô cạn, ngươi đắc ý cái gì chứ?"
Thu Vô Tế ngưng tụ thuật pháp trong tay, dường như muốn trị thương cho khác, nhưng chuyện đến đầu rồi lại tự mình xua tan: "Ngươi... vết thương nhỏ mà thôi, tự mình tĩnh dưỡng được."
Sở Qua lại hiểu ý tứ của nàng.
Nếu còn lãng phí nhiều pháp lực, có thể phải trở về rồi.
Nàng muốn ở lại thêm một lát.
Đến mức ngay cả trên người ướt nhẹp cũng không dùng thuật pháp để làm khô, đừng nói là thuật trị thương.
Thu Vô Tế đem hạt ngọc trai vừa lấy được nhét vào trong tay hắn nói: "Là một viên ngọc trai, phẩm tướng của nó rất tốt, phàm gia rất đắt tiền, còn không biết bởi vì hấp thu được rất nhiều linh khí tồn trữ, đối với ngươi hiện tại mà nói cũng tính là đại bảo vật rồi, mang theo bên người để †u hành, rất có lợi cho việc ngươi Trúc cơ."
"Trước tiên đừng nói cái này." Sở Qua kéo nàng đi vê khách sạn: "Cả người ướt sũng, trở về tắm rửa, ngủ một giấc ngon lành, ta cũng không nỡ để cô trực tiếp biến mất."
Thu Vô Tế mím môi, cuối cùng không nói gì nữa. ...
Sở Qua không ngờ rằng thùng gỗ "suối nước ngóng" của khách sạn này lại thật sự có lúc có ích như vậy.
Phiền phức là phòng tắm của phòng tiêu chuẩn dù sao cũng chỉ có một cái, hai người đều ướt sũng, cũng cần phải tắm rửa thay y phục.
Sở Qua nhìn trong ánh mắt của nàng... hàm chứa ý vị gì đó rất kỳ lạ. Thu Vô Tế hiện bị ướt rồi...