Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 203 - Chương 203: Phỏng Vấn Và Trả Thù (1)

Chương 203: Phỏng vấn và trả thù (1) Chương 203: Phỏng vấn và trả thù (1)Chương 203: Phỏng vấn và trả thù (1)

Sở Qua vội vàng trở về nhà viết bản thảo, chương mới hôm nay cũng phải đến buổi trưa mới ra được chương thứ nhất.

Trong nhóm chát ngược lại không để tâm đến sự chậm trễ của hắn, có thể có chương mới là tốt rồi: "Sở Đại khỏi ốm rồi sao? Nghỉ ngơi thêm đi hôm hay đừng có liều mạng như vậy."

Sở Qua xem xong vô cùng xấu hổ, cũng chỉ có thể trả lời "Hôm nay cố gắng..."

Nữ nhân quả nhiên là ảnh hưởng đến tốc độ gõ chữ, còn bày ra lời nói dối đầu tiên với tư cách là nhà văn, hôm nay còn có chuyện khác, còn phải phỏng vấn trợ lý cho nhà văn nữa. Vấn đề cần hỏi đêm qua Sở Qua đã xem qua rồi, đều là mong chờ một vài đáp án.

Ví dụ: "Mỗi ngày bạn viết chương mới vạn chữ, nhất định rất vất vả đúng không?"

Sở Qua cũng vô cùng phối hợp: "Trong lòng không có nữ nhân, gõ chữ như thần."

"Mấy truyện trước của bạn đều không xuất sắc lắm, phải mất ba cuốn mới có kết quả như hiện tại, có thể nói cho tôi biết vì sao bạn lại kiên trì như vậy không?"

Sở Qua nhìn vấn đề này, ngón tay dừng ở đó nửa ngài, mới chậm rãi trả lời: "Tôi không tính là kiên trì gì cả, đã từng có người bạn của tôi chỉ đặt hàng hai con số cho hai cuốn sách liên tiếp, cuốn thứ ba mới có hi vọng hơn, cngay cả hai cuốn mới có Tôi không phải là người thích gắn bó, tôi đã từng có một người bạn chỉ đặt hàng hai con số cho hai cuốn sách liên tiếp, và chỉ sau đó mới có hy vọng tăng giá ở cuốn thứ ba, cậu ấy vừa gõ chữ vừa giao đồ ăn, ngay cả một ngày cũng không nghỉ. Có rất nhiêu người kiên định với ước mơ của mình, mọi người nhìn thấy "lão bát quái", hi vọng đừng cười chê, đó là khích lệ."

Trợ lý tác giả thông minh không hỏi quá nhiều xem người bạn đó là ai, hiện giờ còn đang viết sách hay không... đây không phải là nói chuyện, lạc đề sẽ không tiếp tục nữa.

Chỉ cần không nói về tình hình của bằng hữu đó, trợ lý tác giả rất mãn nguyện với chỉnh thể đáp án, đây chính là cần canh gà.

Lời Sở Qua muốn nói cuối cùng cũng không nói tiếp nữa, chỉ thở dài một tiếng rồi tiếp tục ứng phó vấn đề, kiên trì, nỗ lực, luôn có thể nhận được hồi đáp...

Nói rồi mình cũng không tin.

"Có không ít độc giả tiếc cho nữ chính Thu Vô Tế của bạn đặc biệt sống động, rất nhiều người hoài nghỉ có nguyên hình trong hiện thực, là thật sao?"

Áp căn không có ai từng tiếc nuối như vậy, cho dù có cũng chỉ mang tính chất trêu đùa. Đương nhiên phỏng vấn, cũng không phải là hỏi bạn sự thật...

Sở Qua lộ ra nụ cười, trả lời: "Đương nhiên có a."

"Hả? Là bạn gái sao?"

"Bây giờ vẫn không phải, tôi đang cố gắng."

Lời này vô cùng mâu thuẫn với câu "trong lòng không có nữ nhân lúc trước, trợ lý tác giả cũng không để ý, bởi vì câu nói đó sẽ không có ai coi là thật, chuyện tâm phào của nhà văn mới là thứ mọi người thích xem.

"Cho nên cô ấy cũng xinh đẹp, kiêu ngạo, cường đại giống như Thu Vô Tế trong sách sao?”

"Không phải quá giống, khác biệt lớn nhất là cô ấy đáng yêu hơn"...

"Trời, xem phỏng vấn cũng bị nhét "cơm trớ' rồi, làm sao sống đây?"

Ngày hôm sau đã có bài đăng về buổi phỏng vấn rồi, rất nhanh có người gửi vào trong nhóm chát, cả nhóm đều là một mảnh u sầu.

"Tôi không phải là đến đọc truyện tiên hiệp sao? Ách?Cơm trớ' phát đến tận mặt rồi, trả hàng trả hàng."

"Thế giới này còn có thể ổn không, hử? Một kẻ cẩu độc thân như tôi đi trên đường xem tác giả giả ngốc trả lời phỏng vấn, còn không tránh được bị "cơm tró" đập vào mặt."

"Không phải..." Sở Qua yếu ớt giải thích: "Còn không thành mà, đâu ra "cơm chớ' chứ?"

"Ờ đúng, chúc người có tình cuối cùng cũng thành huynh muội ha ha ha."

Sở Qua: "...

Trong hộ khẩu cô ấy thực sự là em họ của mình.

Lập tức có người đề ra: "Cậu có phải bị ngốc không, huynh muội Sở Đại không phải càng hưng phấn sao?"

"Dizz, có đạo lý. Vậy làm thế nào đây? Tuổi này cũng không thể làm nghĩa nữ được."

Sở Qua: "...

Về ý nghĩa sinh mệnh cô ấy thật sự là con gái ta.

"Cậu có phải ngốc không, quên mất avatar của Sở Đại trước kia là ai ư? Là con gái! Không bằng cậu nói là con dâu đi còn hay hơn chút, cái này cũng không có cách nào cả."

Sở Qua: "..."

Ừm... cái này...

"Hỏng rồi, cho nên nếu tra rõ đến cùng thì Sở Đại chính là cầm thú đúng không?"

Sở Qua: "Cái gì cũng không làm, bào cũng không bào đến, lại bị nói thành tên biến thái tội ác quá nhiều rồi?"

"Truyền đi, Sở Đại nói mình là một kẻ cuồng biến thái tội ác quá nhiều."

Sở Qua: "Dizz, các cậu không thể đặt trong tâm chú ý lên bức ảnh của tôi sao? Có đẹp trai không?" "Không nói thì không để ý... tiểu tử này dáng vẻ cũng thật là hình người dạng chó đấy."

"Sở Đại ta muốn đâm ngươi một kiếm”

"Bỏ đi, không đẹp trai bằng tôi."

"Bình thường."

Cũng tính là chuyển chủ đề rồi, mặc cho các ngươi đấm kiếm, đừng xoắn lấy vấn đề tình cảm là được, càng đừng hỏi đối phương có phải là nữ quản lý €osplay Thu Thu trong nhóm không... hỏi nhiều không hay a.

Vẫn may mấy người thích Thu Vô Tế nhất hôm nay hình như không xuất hiện, dân đến đề tài không bị bóp méo nhiều. Sở Qua nhìn nhóm chát, suy nghĩ hôm nay trong nhóm thiếu người...

Đúng rồi, thiếu Vạn Tử Tuấn và Phan Đạt. Bọn họ xuất viện rồi, đang báo thù ư?...
Bình Luận (0)
Comment