Chương 209: Thể hiện kỹ năng q)
Chương 209: Thể hiện kỹ năng q)Chương 209: Thể hiện kỹ năng q)
Ngồi trên taxi.
Sở Qua không biết có nên gọi điện thoại cho Lâm Vũ Dương hay không... đây là hành động của Trương Kỳ Nhân và Nhà Đen, bản thân không biết bọn họ định làm gì, thiết nghĩ không phải là việc tốt, nếu như bọn họ có dự án, nếu mình báo cản hsast ngược lại là phá hỏng việc của bọn họ.
Thế nhưng đã biết phía trước có hố, hình như lại là báo cảnh sát thì tốt hơn, cùng lắm thì đền tội với bọn họ, hỏng việc dù sao cũng còn tốt hơn bị lừa.
Suy nghĩ một lúc vẫn là gọi điện báo cho Lâm Vũ Dương, kết quả điện thoại của Lâm Vũ Dương cũng không có ai nghe máy. Sở Qua sửng sốt, ngược lại cũng an tâm hơn.
Liệu có phải là Lâm Vũ Dương cũng tham gia vào hành động của bọn họ không?
Nghĩ đến Lâm Vũ Dương từng nói hiện giờ đã bắt đầu tiếp xúc hợp tác với Nhà Đen, rất có thể đây chính là lý do tại sao Chung Dật âm thầm móc nối với Lâm Vũ Dương, bề ngoài thì hợp tác với Trương Kỳ Nhân, nhưng phía sau lại là chim vàng anh của cảnh sát.
Vậy chắc là không có vấn đề gì rồi.
Trái tim căng thẳng của Sở Qua cũng buông lỏng, suy nghĩ một chút, vẫn là phân biệt gửi tin nhắn cho đám người Lâm Vũ Dương, Trương Kỳ Nhân và Chung Dật, bất kể thế nào, nếu như bọn họ xem điện thoại là lập tức có thể nhận được cảnh báo ngay. Vậy thì việc mình có thể làm cũng đã làm xong rồi, những cái khác vẫn phải đi nhìn một cái mới có thể yên tâm được, chí ít là người ở gần đây, ngộ nhỡ có chỗ cần tiếp ứng còn có thể giúp đỡ.
Bên cạnh có "tù binh", có thể có tác dụng gì đó cũng không biết chừng.
Sở Qua liếc Hải Đông Thanh một cái.
Hải Đông Thanh mặt mũi bầm tím ngồi song song với Sở Qua ở chỗ ngồi phía sau, thần sắc có chút ngưng trệ, cũng có chút hung ác nham hiểm.
Hắn không ngờ rằng mình lén hành động lại đụng phải người vừa hay cũng là một nhóm với kẻ địch của đội mình, mà hơn nữa lại còn có quan hệ mật thiết với Lâm Vũ Dương, cao địa này quá tinh chuẩn rồi...
Lần này đừng nói là bị bức ép dân đường, lần trước bại lộ hành động chính là mình nói... một khi bị biết rồi, chắc chắn là chết.
Ngoài hối hận ra, trong mắt cũng bắt đầu loé lên sự ác độc.
Nếu đã như vậy, dứt khoát luôn, kéo cả lão đại nhà mình vào, mình vẫn "bỏ tối theo sáng",có biểu hiện lập công", nói không chừng bớt được mấy năm thậm chí cũng không phải ngồi tù.
Hắn hít một hơi thật sâu, liếc nhìn tài xế đang lái xe ở ghế trước, thấp giọng nói: "Đại ca có từng nghĩ, nếu như nhà họ Vương biết có người muốn đi trộm chứng cứ của bọn họ, vì sao lại không tiêu huỷ không? Ví dụ như sổ sách, tài khoản điện tử bị xoá rồi, sửa rồi, sổ sách giấy bị đốt, nếu thật sự cần, vậy cứ tuỳ tiện tìm chỗ chôn xuống là được, ai cũng không tìm được, dựa vào cái gì mà trộm? Vì sao còn muốn mời người đến bảo vệ?" Sở Qua nhíu mày nói: "Chính là đào hố để người ta đột nhập sao?"
"Đương nhiên không chỉ như vậy." Hải Đông Thanh thấp giọng nói: "Nhà họ Vương vốn dĩ là có đồ muốn bảo vệ, hơn nữa rất khó giấu được người khác không biết. Chỉ là giấu kiểu như sổ sách thì có tác dụng gì, bảo bối bị trộm rồi, nhà họ Vương sẽ lụi bại."
"Giống như ngọc trai của tôi có thể bị cậu cảm nhận được?"
"Không sai... nhà họ Vương dựa vào mình có bảo bối có thể nuôi dưỡng người dị năng, mới có thể thu được một nhóm người bán mạng cho họ, mở sòng bạc, buôn ma tuý. Vốn dĩ thứ này bảo vệ rất nghiêm, cũng không ai có thể trộm, thế nhưng gần đây thì khác... từ khi sòng bạc của Vương Thần Khôn bị bắt, rất nhiều sản nghiệp của nhà họ Vương đều bị điều tra, rất nhiều người bị đưa đến phỏng vấn, nhà họ Vương lau mông khắp nơi, người có thể dùng không còn đến một nửa."
Sở Qua khẽ gật đầu, đây quả thực là cơ hội tốt để đánh lén nhà họ Vương, Trương Kỳ Nhân sẽ không bỏ qua cơ hội.
Thậm chí, bất luận là Trương Kỳ Nhân hay là Chung Dật, mục tiêu chân chính đều chưa chắc đã là sổ sách gì đó, những thứ đó có thể sớm đã bị trộn rồi ai cũng không tìm được, trộm cái mông ý? Mục tiêu thật sự của bọn họ, rất có thể vốn dĩ chính là bảo vật của nhà họ Vương, miệng nói là sổ sách gì đó, đều là nói cho đối phương nghe.
Thế nhưng không biết đối phương đã sớm đoán được, hay là có nội gián tiết lộ, dân đến mời người bên ngoài đến bảo vệ, thế nhưng trước mắt xem ra Trương Kỳ Nhân bọn họ chắc là cũng có chuẩn bị rồi mới đúng... Trong lòng bọn họ khẽ động, bỗng nhiên nói: "Lão đại của cậu cũng không chịu an phận. Bằng không cậu rời đội đi mò cá thì tính là gì, vẫn thật sự giúp nhà họ Vương bán mạng hay sao?"
Hải Đông Thanh cười khà khà nói: "Đương nhiên, anh ấy cũng muốn xem xem có cơ hội tự trộm bảo bối nhà họ Vương ra không. Đến lúc đó càng loạn càng có cơ hội... một khi cơ hội tới rồi, thủ hạ không có ở đó, cậu nói xem tôi có chết không."