Chương 208: Người nước sóng cao địa (2)
Chương 208: Người nước sóng cao địa (2)Chương 208: Người nước sóng cao địa (2)
Ở trong lòng người này, mức độ đáng sợ của Sở Qua còn kém cô gái kia mấy trăm lần. Hắn thử mấy ngày liền cũng không di chuyển được tảng đá kia, mà cô gái đó lại dễ dàng đẩy ra được, còn tiện tay búng một cái chính là một cái lưới điện theo nước biển chụp tới, nếu không phải y phục trên người rất cách điện, e rằng cũng bị điện giật chết rồi.
Chàng trai này thì dễ xử lý rồi, cũng là một người đao thương bất nhập, bị thuỷ tiễn của mình đâm trúng, còn bị thương nữa. Nếu như âm thầm đánh lén thì không phải là dễ như trở bàn tay sao?
Kết quả không biết gặp phải cái dị năng tâm linh gì, tiến vào liền mơ thấy mình biến thành bươm bướm bay lượn, sau đó bị một ghế đập vào người, toàn thân sụp đổ.
Trong lòng Sở Qua đại khái cũng đoán được, thản nhiên nói: "Cậu tên là gì?
"Hải, Hải Đông Thanh."
Sở Qua giơ nắm đấm lên: "Định mệnh cậu đang đùa tôi?"
Người đó vội nói: "Không, tôi thật sự tên là Hải Đông Thanh!"
"." Sở Qua tâm niệm điện chuyển, giả vờ nói: "Biệt danh là gì, giống như người xuyên tường gì đó của các cậu ý?"
Hải Đông Thanh lần này thật sự kinh ngạc: "Cậu... cậu sao lại biết..."
Sở Qua thâm tự sướng. Sớm biết ngoại trừ Nhà Đen ra ở Nam Giang nhất định có tổ chức dị năng đi theo hướng tà ác khác, bởi vì lúc trước người xuyên tường rõ ràng từng nói bọn họ có một vòng. Lâu như vậy không gặp, hôm nay gặp phải quả nhiên thử cái ra ngay.
Hải Đông Thanh liền cảm thấy Sở Qua thật sự cái gì cũng biết, chán nản nói: "Lúc trước người xuyên tường bị Lâm Vũ Dương bắt đi, khai ra hang ổ của bọn tôi, còn nói ra năng lực của rất nhiều người bọn tôi... cảnh sát đã đến hang ổ của bọn tôi, bắt được mấy anh em... những người còn lại cũng đổi địa điểm, tiềm ẩn rất lâu cũng không dám lộ diện."
"Bây giờ nguy hiểm đã qua rồi?"
Gần đây Lâm Vũ Dương vẫn luôn theo dõi sát sao chuyện của nhà họ Vương , các phương diện khác cũng buông lỏng, chúng tôi cũng ra ngoài hít thở.." Hải Đông Thanh bất đắc dĩ nói: "Nhưng đại ca, chuyện giữa tôi và anh thật sự chỉ là ngoài ý muốn mà thôi. Tôi phát hiện ở đó có bảo bối, ngồi trực ở đó ba bốn ngày rồi, lại bị hai người các anh đến trước tôi có nói gì..."
Sở Qua cười lạnh nói: "Cậu không nói gì, chỉ là nửa đêm lẻn vào nhà tôi, quả nhiên là có hứa hẹn với người xuyên tường."
Hải Đông Thanh bỗng nhiên có chút hiểu ra rồi... cảm tình người xuyên tường cũng là do người này trồng.
Nói đến đây, Sở Qua căn bản làm rõ Tình huống rồi.
Vốn dĩ hắn lo lắng chính là chỗ ở của hắn đã bại lộ, thả người này đi, hắn vĩnh viễn không có ngày yên ổn, nhưng hắn thật sự giết không được hắn.
Bây giờ tên này đã cùng một đội với người xuyên tường, phải đổi chỗ trốn cảnh sát, đồng nghĩa với việc hắn có quá nhiều lai lịch đen đủi, chỉ cần gọi Lâm Vũ Dương tới bắt hắn, rất có thể hắn sẽ phải ngồi tù vài năm. Lúc đó mình đã chuyển đi lâu rồi, chẳng lẽ cả đời vẫn ở trong căn nhà thuê này sao?
Cho nên chuyện này thực ra rất dễ giải quyết, có khó khăn cứ tìm cảnh sát là xong chuyện.
Hắn ung dung đưa Hải Đông Thanh về phòng ngủ, lấy điện thoại ở đầu giường ra muốn gọi điện, Hải Đông Thanh vội vàng nói: "Đại ca, đại ca! Đừng gọi cảnh sát! Tôi chuyển cho cậu mười vạn, thả tôi về có được không?"
Sở Qua không hề rung động, lật tìm số điện thoại của Lâm Vũ Dương.
"Đại ca, sau này tôi thật sự không đến báo thù, nếu đến tôi là chó" Hải Đông Thanh gấp đến mức chỉ tay lên trời mà thề: "Đêm nay tôi thật sự có chuyện rất quan trọng, là tự tiện rời đội đến làm chuyện riêng của mình, một khi bị phát hiện lâm trận bỏ trốn, không phải bị cảnh sát bắt đi đơn giản như vậy, cho dù ra rồi tôi cũng phải chết!"
Ngón tay của Sở Qua lơ lửng ở trên điện thoại cuối cùng cũng không ấn, nhìn chằm chằm Hải Đông Thanh nói: "Chuyện gì gấp?"
Hải Đông Thanh nói: "Nhà họ Vương nói có một người tên là Trương Kỳ Nhân, mấy ngày này chắc chắn sẽ lẻn vào chỗ của bọn họ trộm đồ, mời rất nhiều người dị năng bên ngoài đến bảo vệ, lão đại của chúng tôi nhận mệnh lệnh lớn, đã phát quân lệnh rồi, nếu tôi chạy trốn, sau này đừng mong sống được ở Nam Giang."
Thần sắc của Sở Qua trở lên lạnh lùng.
Đây là... bên cạnh Trương Kỳ Nhân có nội gián, hay là Nhà Đen có nội gián? Bất luận là Trương Kỳ Nhân hay là Nhà Đen đều là bằng hữu, chuyện này hắn không biết thì thôi, nếu đã biết rồi thì làm sao khoanh tay đứng nhìn được? Có lẽ Trương Kỳ Nhân và Chung Dật đều không phải người ăn chay, cũng có dự đoán rồi, nhưng cũng không thể ngồi yên được.
Hắn hít một hơi thật sâu, trong ánh mắt kinh ngạc của Hải Đông Thanh, đổi sang gọi điện cho Trương Kỳ Nhân.
Không ai bắt máy.
Gọi Chung Dật, cũng không bắt máy.
Chắc chắn là đang hành động, cố ý để im lặng.
Sở Qua cũng không ngồi yên được, một tach xách Hải Đông Thanh nói: "Tổng bộ của nhà họ Vương ở đâu, đưa tôi đi."