Chương 207: Người nước sóng cao địa (1)
Chương 207: Người nước sóng cao địa (1)Chương 207: Người nước sóng cao địa (1)
Bên kia Sở Qua cảm thấy phòng khách có tiếng động, giật mình từ trong mộng tỉnh lại, Thu Vô Tế trong mộng cũng biến mất.
Sở Qua giận dữ, thuận tay túm lấy cái ghế ở bên giường xông ra.
Lập tức nhìn thấy một người mặc áo đen thần sắc mê mang đang xoay vòng vòng trong phòng khách, giống như mộng du. Trên mặt người này còn mang theo vết sẹo bỏng, Sở Qua rất dễ dàng đoán được đây chính là do lôi điện võng điện của Thu Vô Tế làm bị thương.
Quả nhiên người dị năng hệ Thuỷ đó mò đến cửa rồi, hắn sao lại tìm đến được?
Lại còn đang mộng du nữa? Quay đầu nhìn lại, bức "Trang Châu Mộng Điệp" treo ở phòng khách sáng lên lấp lánh.
Hoá ra là như vậy... đối phương lẻn vào ảo mộng công kích, cũng không biết nhìn thấy cái gì... cơ hội đây rồi!
Sở Qua cầm cái ghế đập xuống một cái.
"bịch" một tiếng, chiếc ghế vỡ tan, đối phương đau đớn hừ lên một tiếng rồi trực tiếp ngã lăn ra đất, loại dáng vẻ mê man mộng du lúc nãy đã tỉnh táo hơn mấy phần. Cũng không đếm xỉa đến cơn đau trên đầu, liền lăn một vòng, tránh được một cước của Sở Qua đạp tới, lại đụng vào cạnh bên của máy chạy bộ.
Sở Qua đuổi theo sát, một cước đạp vào bụng dưới của đối phương.
Lúc này trong lòng cũng có chút hối hận, vẫn là thiếu kinh nghiệm, vừa rồi thừa cơ đối phương mộng du đáng ra cần phải vào phòng bếp lấy dao, chứ không phải là dùng ghế. Có điều cũng tốt, hiện giờ đã tổng kết ra được mình sai ở đâu rồi...
Một cước đạp xuống, lại đạp vào không khí.
Bụng dưới của đối phương quỷ dị hoá thành nước, một cước trực tiếp đạp vào sàn nhà. Người đó trong chớp mắt loé lên tia hung ác, bỗng nhiên toàn thân hoá thành nước, giống như rồng rắn quấn lấy, siết chặt lấy thân thể của Sở Qua, bao vây trực diện, như thể cố gắng bóp nghẹt hắn đến chết.
Sở Qua tâm tĩnh như nước.
Trên thực tế khi chân của hắn đạp trên không trung trong lòng hắn dường như đã đoán trước được, quả nhiên phương hướng của bước tiếp theo lại hoàn toàn không ngoài dự liệu.
Hắn nhắm mắt lại, kim quang toàn thân loé lên.
Kim Chung Tráo tiểu thành, đã có thể phóng canh khí ra ngoài rồi.
Kim canh cứng rắn không thể đẩy lập tức tách tất cả nguyên tố nước ra khỏi thân thể, rơi vãi lung tung trên mặt đất, lại mau chóng tụ tập lại, khôi khục lại hình người lúc đầu.
Người đó còn nằm ở trạng thái thất huân bát tố, còn chưa kịp phản ứng, ngửa mặt đã nhận ngay một cái đạp: "Lại thật sự muốn hại chết ta, mẹ nhà ngươi!"
"Bịch" Một cước đạp thẳng vào sống mũi, thật sự là chua ngọt ngọt đắng cay cay, toàn bộ khuôn mặt đều là máu tươi, giống như mở cửa hàng sơn.
Người đó biết không đánh lại được, vội vàng hoá thành một vũng nước, định trượt theo khe cửa chạy trốn.
Kim quang loé lên, Sở Qua mỉm cười ngồi ở trước khe cửa, đập liên tục vào vũng nước: "Xem ngươi hoá thành nước cũng không phải là không thể bị thương, đập ngươi như vậy hình như cũng giống."
"pằng pằng pằng" nước bắn tung toé.
Trong nước bắn tung toé đó truyền đếng tiếng nói đau khổ: "Đừng đánh nữa, †a nhận thua, ta nhận thua..."
"Nhận thua là xong chuyện sao? Định mệnh nhà ngươi vừa rồi muốn bức chết ta."Sở Qua tiếp tục đập nước.
"Không có! Không có! Bức người cũng không nhất định phải bức chết mà! Ta đến đây cũng chỉ là muốn trộm viên ngọc trai đó, thật sự chỉ là muốn trộm ngọc trai, không có ý muốn đả thương người."
Sở Qua mới không tin lời hắn nói, nửa đêm nửa hôm đột nhập vào nhà, đập thế nào cũng không quá đáng, nếu không phải có ảo mộng của "Trang Châu Mộng Điệp"mà Thu Thu nhà ta để lại để bảo vệ, ta ở trong mộng có trời mới biết có bị ngươi làm gì không? Đầu cũng bị ngươi cắt đi cũng không biết.
Ngược lại trong lòng cũng có chút đau, hoá thành nước thì phải xử lý thế nào, cứ đập như vậy thì bao giờ mới kết thúc.
Đi tìm lửa đốt thì sao, mình vừa rời đi hắn đã luồn qua khe cửa rồi...
Đang do dự, vũng nước lại từ từ co rút lại, bọt nước cũng không bắn nữa, từ từ biến thành một người bị đánh cho mặt mày bầm dập, co quắp ở đó không dám thở mạnh.
Sở Qua thở hắt ra nói: "Dị năng này của ngươi cũng không tốt lắm... biến thành nước còn có thể bị thương chính là cái khuyết điểm lớn nhất, còn không bằng người nước, dạng sóng còn có kỹ năng trốn..."
Người đó nôn ra máu, cười bồi nói: "Dạ, dạ ngài quá mạnh, người nước sóng cao... đại ca, thương lượng chút đi, tôi cũng bị cậu đánh thành dạng này rồi, thả tôi đi được không..."
Sở Qua không đếm xỉa, giả vờ cái gì cũng biết, thản nhiên nói: "Cậu lại có thể tìm được chỗ tôi ở... là lần theo khí tức của ngọc trai sao?"
Người đó chán nản nói: "Quả thực... hai ngày qua tôi tìm khắp Nam Giang, mới cảm nhận được khí tức ở gần đây..."
Thực ra còn nghĩ ngợi cả một ngày, Sở Qua hiện giờ cũng ít gọi đồ bên ngoài tới, có ý thức ra cửa, ăn cơm cũng sẽ ra khỏi cửa tiểu khu ăn. Hắn theo dõi cả một ngày, bên cạnh Sở Qua không có cô gái đáng sợ kia, cho nên đoán chỉ là quan hệ đối tác, không ở cùng nhau. Mà ngọc trai lại ở đây, vậy thì dễ làm rồi.