Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 234 - Chương 234: Đơn Vị Đo Lường (2)

Chương 234: Đơn vị đo lường (2) Chương 234: Đơn vị đo lường (2)Chương 234: Đơn vị đo lường (2)

Ai nghĩ vấn đề vô vị này chứ.

Còn không bằng nghiên cứu món gà chiên: "Gà chiên này thỉnh thoảng ăn thì cũng được... ngược lại nhắc nhở ta, lúc trước cũng chưa từng hầm canh gà canh vịt, ngại phiên toái, căn phòng đó của chúng ta không thích hợp để giết gà gì đó...

Sở Qua nói: "Ta nghe nói ở chợ có người chuyên thịt gà thuê, có thể hỏi xem."

"Vậy sao?" Thu Vô Tế cao hứng nói: "Cái này thật tốt, ta ở chợ từng gặp rất nhiều gà quê, ngày mai hầm canh gà."

Sở Qua nói: "Nếu như thật sự cảm thấy phiền toái cũng không cần... ta tu hành cũng không thiếu một bát canh gà." "Tốt cho ngươi, bản thân ta không cần uống sao?"

"Được được được..."

"Manh Manh nói hoa quả cũng có thể ép nước uống, mua máy ép nước..."

"Mua mua mua."

"Đợi đã, ta mua túi kẹo sữa."

Sở Qua cùng nàng đi vào siêu thị mua một túi đại bạch thỏ, cười híp mắt ôm ra ngoài, hai người lại dắt tay nhau, chậm rãi đi vào tiểu khu.

"Cho ngươi một cái." Thu Vô Tế đưa †úi qua.

"Cô ăn là được rồi."

"Ngươi cho rằng là cho ngươi ăn sao? Là bảo ngươi bóc giúp ta, tay ta không đủ dùng, bị dâm tặc nắm rồi.

Sở Qua liền lấy một cái, một tay bóc giấy kẹp, quay đầu nhìn ánh mắt thòm thèm của Thu Vô Tế, trực tiếp nhét kẹo vào miệng nàng.

Ngón tay dường như chạm vào môi nàng, mềm mại, có chút điện chạy qua.

Thu Vô Tế dường như không phát giác, ngậm kẹo sữa ngọt ngào, do dự nghĩ một chút, vẫn là đưa túi qua: "Lần này thật sự cho ngươi một cái, chỉ được một cái, không được lấy nhiều."

Sở Qua lấy hai cái.

Thu Vô Tế đạp hắn một cái.

Chú bảo vệ đưa mắt nhìn theo đôi cẩu nam nữ biến mất trong con đường nhỏ giữa hai hàng cây trong tiểu khu, da gà nổi hết lên.

Ai nói toàn cầu nóng lên? Ý thu này rõ ràng là càng đậm rồi.

Lại nói vì sao cũng có chút muốn đi mua túi đại bạch thỏ vê nhà ăn cùng với vợ nhỉ...

Nhưng thế nào cũng cảm thấy sẽ bị vợ mắng là đồ thần kinh, vẫn là thôi đi.

Cẩu nam nữ tiến vào trong lầu nhà mình, vừa muốn ấn thang máy, cửa thang máy lại tự mở ra, Nguyệt Ảnh ôm máy tính cũ đi ra, trong tháng máy còn đặt màn hình máy tính.

Sở Qua vội vàng bước lên giúp mang màn hình ra: "Nói rồi có thể bảo chúng tôi dọn giúp mà."

Nguyệt Ảnh ngại ngùng nói: "Quá phiền phức, không cần đâu."

Nàng quay sang Thu Vô Tế nói: "Thu tỷ tỷ thật sự không cần dị năng ảnh tử nữa sao?”

Dị năng ảnh tử đã bị cẩu nam nữ làm thành một bộ tiên đạo pháp thuật, cất giấu ở Tàng Kinh Lầu rồi... Thu Vô Tế không định học, coi là pháp môn đặc thù của một tông môn để bồi dưỡng, trước kia cũng đã có không ít tông môn trung kiên luyện cái này rồi.

Nghe nói liên cười: "Không cần đâu, Nguyệt Ảnh thật ngoan."

Sở Qua liếc mắt, bản thân cô vừa rồi còn là cô gái nhỏ, giờ đã thành dáng vẻ của một bà dì rồi, xảy ra chuyện gì vậy...

Nguyệt Ảnh rất hưởng thụ, trong lòng cô đây thật sự là vị đại tỷ tỷ khí độ ngất trời. Cô cũng hiển nhiên càng thân với Thu Vô Tế hơn, cười nói: "Buổi sáng Sở Qua nói về cái hộp đó, ta xin chỉ thị rồi, có thể giữ lại. Còn có gì cần giúp đỡ cứ việc nói."

Thu Vô Tế lại gật đầu nói: "Thật sự có chuyện cần em giúp đây."

Nguyệt Ảnh sửng sốt: "Cái gì?"

Thu Vô Tế kéo Sở Qua tới: 'Đánh nhau với hắn." Nguyệt Ảnh: "2"

Sở Qua: "...

"Buổi tối là lúc Sở Qua nhà ta luyện công. Đánh nhau với ta không hợp lý lắm, cũng không buông được, nếu cùng muội thì chắc là tốt hơn một chút." Thu Vô Tế lại nghiêm túc nói: "Muội có thể tìm một võ đường không? Hoặc là vùng ngoại ô thử xem?"

Nguyệt ảnh thấy nàng rất nghiêm túc, liền nói: "Vậy thì đi ngoai ô đi, nơi này đi ngoại ô cũng khô xa."

Nói xong ánh mắt quan sát Sở Qua một lượt, nàng luôn cảm thấy Sở Qua đầu óc đơn giản, bản thân có thể một ảnh đánh chết hắn.

Thật sự có giá trị đối luyện sao?

Sở Qua cũng chột dạ kéo kéo gấu áo Thu Vô Tế: "Này, đánh với cô ấy hình như cũng là bị đánh." "Ngươi và ta đánh lẽ nào không phải là bị đánh sao?" Thu Vô Tế khoanh tay, ung dung nói: "Bình thường luôn lấy Nguyệt Ảnh ra coi là đơn vị đo lường chiến lực, lần này có thể trực tiếp đo lường với đơn vị đo lường rồi, có tính là cân không?"

Sở Qua dở khóc dở cười.
Bình Luận (0)
Comment