Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 263 - Chương 263: Nhiệt Tình Và Tham Vọng (1)

Chương 263: Nhiệt tình và tham vọng (1) Chương 263: Nhiệt tình và tham vọng (1)Chương 263: Nhiệt tình và tham vọng (1)

Vợ của Lâm Vũ Dương tên là Phương Văn Tú, người giống như tên gây yếu văn học lại thanh tú, đến nhà Sở Qua nhìn thấy Lâm Vũ Dương dáng người cao lớn nằm ở đó ngủ say như lợn chết, có chút chân tay luống cuống.

"Người này, lại nói là ăn cơm với bạn học, ăn thế nào mà thành như vậy!"

"À, Vũ Dương tâm tình không tốt, chị dâu đừng để bụng nhé... tôi vừa mới cho cậu ấy uống trà tỉnh rượu rồi, cái này hiệu quả rất tốt, hay là chị dâu ngồi đây một lát, đợi một lát cậu ấy chắc sẽ tỉnh lại."

Phương Văn Tú hoài nghi nhìn Sở Qua, ở đâu ra bạn học cũ này chắc sẽ không phải là thầy thuốc trung y đấy chứ, đâu ra trà tỉnh rượu thần hiệu như vậy. Thế nhưng Sở Qua thì bỏ đi, nhìn Thu Vô Tế dung mạo khí chất như thiên tiên ở bên cạnh, Phương Văn Tú nghỉ ngờ cũng không nói ra, ưu thế mỹ nữ ở đây. Nếu thật sự chỉ là Sở Qua đứng đây đánh giá cô một lượt, nói không chừng người †a sẽ báo cảnh sát.

Thu Vô Tế nói :"Nếu như không yên tâm ở đây... chúng tôi gọi xe, giúp cô đỡ hắn lên xe."

"Tôi, tôi đỡ không được."

Sau đó nhìn thấy Thu Vô Tế xách ngang lưng Lâm Vũ Dương nhấc lên, ước lượng: "Bình thường, không nặng như Sở Qua."

Phương Văn Tú: "? ? ?"

Cô mau chóng mở APP ra gọi xe, vội vàng đem chồng rời khỏi nơi kỳ quái này.

Sở Qua ở phía sau truy hỏi: "Chị dâu để lại wechat đi, sau này con cái đi học còn muốn hỏi chị chút..."

Phương Văn Tú muốn chạy thoát thân: "Cậu, cậu hỏi Vũ Dương là được rồi"

Thu Vô Tế xách Lâm Vũ Dương nhét vào xe, nhìn xe rời đi, mới quay đầu trừng mắt với Sở Qua: "Con của ngươi đi học rồi sao?"

"Hả? à.." Sở Qua từ từ lùi về sau: "Cô ấy, cô ấy..."

Thu Vô Tế lông mày dựng đứng nói: "Ngươi muốn sinh con với cô ấy sao? Sở Qua hoá ra ngươi là loại người này!"

Sở Qua quýnh lên, lớn tiếng nói: "Ta muốn sinh con với cô!"

Tiểu khu buổi trưa im ắng không một tiếng động, câu nói to như vậy, cả tiểu khu đều nghe thấy.

Rất nhiều người vui vẻ, vài chỗ còn truyền đến tiếng mở cửa sổ, có người thò đầu ra nhìn, thi nhau quan sát.

Thu Vô Tế mặt đỏ tía tai, mau chóng kéo tay Sở Qua trốn vào hành lang.

"Ngươi đang hàm hồ gì vậy?" Thu Vô Tế nghiến răng nghiến lợi hỏi.

Sở Qua ôm đầu phòng thủ, hắn cảm thấy lần này chết chắc rồi, Thu Thu da mỏng không đánh chết mình mới là lạ đấy.

Kết quả Thu Vô Tế tức giận đùng đùng nhìn hắn một hồi, bỗng nhiên nói: "Chúng ta còn chưa kết hôn. '

Sở Qua ngốc luôn: "Hả?"

Thu Vô Tế hừ một tiếng rồi ấn nút thang máy: "Đừng cho rằng từng khinh bạc ta là có thể nghĩ cái này cái kia, Thu Vô Tế nữ nhi giang hồ, qua loa lấy lệ là được sao? Còn về con cái gì đó, nằm mơ à" Sở Qua: "2"

Lời này sao lại không đúng lắm.

Nàng đang biểu đạt cái gì?

Ai đến giúp tôi lý giải đi?

"Đinh!" Thang máy đến rồi, Thu Vô Tế kéo Sở Qua đang phát ngốc đi vào trong thang máy.

Cửa vừa đóng lại, hai người một lần nữa dấy lên cảm giác như ở trong phòng kín ngột ngạt, cùng lúc ngẩng đầu lên nhìn camera.

"Có phải là muốn hôn không?” Thu Vô Tế mắt nhìn camera, mặt không biểu tình.

Sở Qua vô thức nói: "Không, không..."

Ngươi còn muốn phu cương... Thu Vô Tế nhịn xuống kích động trong lòng, bỗng nhiên uỷ mị nói: "Muốn cũng không cho ngươi hôn."

Sở Qua: "222"

Trong một phút đồng hồ ngắn ngủi, Sở Qua đã trở thành ba lần bảo đâu ngỗng.

Kỳ lạ thật...

Vừa rồi nụ cười đó, thật câu dẫn người a...

Luôn cảm thấy Thu Thu từ thiếu nữ biến thành ngự tỷ, không phải chỉ cách làm việc hàng ngày, mà là chỉ quan hệ nam nữ.

Nàng ngước cái cổ trắng trẻo lên, đến rồi bắt đầu biết trêu trọc rồi...

Giống như nhuy hoa đang khép lại chờ nở, toả ra hương hoa hồng thơm ngát.

Thấy thang máy sắp đến rồi, Sở Qua thăm dò nói: "Nếu như ta muốn hôn thì Sao..."

Thu Vô Tế quay người, đưa tay chống vào tường bên tai hắn, khoảng cách gần quan sát hẳn trong hai giây, tự nhiên cười nói: "Ta thấy là không có hi vọng, trừ phi ngươi đánh được ta, cưỡng bức... tiểu nữ tử đó đương nhiên không có biện pháp."

Sở Qua hồn cũng bị nàng cười mất rồi.

Thang máy đến rồi, Thu Vô Tế ung dung đi ra, Sở Qua đi theo sau khoanh †ay trầm tư.

Cô nói thật sao?

Luôn cảm thấy đánh lại cô... à, cái thân thể này, không tính là quá khó.

Sau đó là có thể... khà khà khà?

Hay là chỉ trêu đùa mà thôi...
Bình Luận (0)
Comment