Chương 267: Nâng chén mời trăng (1)
Chương 267: Nâng chén mời trăng (1)Chương 267: Nâng chén mời trăng (1)
Thực ra cho đến giờ phút này, Sở Qua mới nhớ đến mình từng gaio lưu †ruyền niệm với Thu Vô Tế ở cự ly gần.
Mọi người rõ ràng đã học truyền niệm rồi.
Lúc có thể nói chuyện lặng lẽ hình như quên mất mình có chiêu ngưu bức như vậy, vẫn là vô thức lựa chọn kề tai nói nhỏ.
Sau đó môi lơ đễnh chạm qua, chính là tâm đãng thần trì.
Đáng tiếc là truyền niệm khoảng cách xa, bản thân vẫn không làm được... Thu Vô Tế có lẽ có thể làm được thế nhưng không đáng để tiêu hao, cũng không cần thiết. Ngược lại là vượt giới trung chuyển, Thu Vô Tế không tiêu hao, là hắn tiêu hao có chút thái quá.. nhưng cảm giác không phải là Thu Vô Tế cố ý bảo hắn rèn luyện tinh thần lực một chút sao?
Dù sao Thu Thu nói chắc chắn là có ý nghĩa.
Lại nói lần trước tiến vào vẫn là lần trước, ồ, là lân Thu Vô Tế bỏ nhà ra đi đó, từ trong mật thất bế qua tóm nàng về nhà đánh đòn, lần đó sau khi trở về không mệt mỏi lắm, có thể thấy đánh đòn không phải là cực hạn, nhưng so với lửa trắng của Viêm Thiên Liệt thì nhẹ nhàng hơn nhiều, thực ra vẫn có thể ở thêm.
Sở Qua cũng muốn thử, Biến Thiên Kích Địa Đại Pháp tiếp nối thế giới tỉnh thân thế nhưng cái gì cũng không làm chỉ là lặng lẽ lắng nghe, có thể duy trì bao lâu... Cảm giác giống như Thu Vô Tế xuyên đến... Thu Thu ở thế giới hiện thực vân luôn khống chế không tiêu hao lung tung để tranh thủ thời gian ở lại lâu hơn, hiện giờ là bản thân thử khống chế tiêu hao xem có thể ở lại thế giới trong sách lâu hơn không, loại cảm giác này rất có ý nghĩa.
Ta cũng phải trải qua điều cô từng trải qua.
Chân thân của Thu Vô Tế rất có khí tràng, rất khác biệt với phân thân đáng yêu kia, chắp tay sau lưng ngắm trăng, tà áo bay nay, thần sắc thanh lạnh, mang theo ý cười. Loại ý vị tông chủ trên đỉnh cao nhìn xuống thiên hạ, cũng không cố ý, tự nhiên chính là như vậy.
Phân thân ở bên đó, có lẽ là bởi vì thiếu thực lực, loại ý vị này thiếu rất nhiều, một khi nghiêm mặt, khí tràng không nhìn thấy, chính là kêu ngạo... cũng có lẽ bởi vì khác biệt giữa trang phục cổ trang và trang phục hiện đại? Hay là khác biệt môi trường? Không biết.
Sở Qua chỉ biết mình theo đuổi em gái này hình như một người liền tương dương với mấy người, bao gồm cả thân phận cũng là...
Một người một trăng, nhìn nhau nửa ngày, Thu Vô Tế đẩy cửa đi ra, ở trên bàn đá trên đỉnh núi bày một bầu rượu, tự rót một ly, nâng chén mời trăng: "mời."
Nâng chén mời trăng sáng đúng không, biết rõ trạng thái này của ta không thể uống, đừng có ép ta hoá ra thân thể để đánh mông cô đó.
Thu Vô Tế mỉm cười, ung dung uống rượu.
Trong lòng bỗng nhiên nghĩ đến, lúc này nếu như cũng có người ở bên ngắm trăng, trăng sáng nhìn thấy sẽ có biểu Tình sinh động như thế nào?
Lúc này Sở Thiên Ca ở ngoài vạn dặm đang nói chuyện với bằng hữu: "Trăng sáng kia vừa rồi còn rất cao hứng, bây giờ lại đang tức giận."
Bằng hữu: "?"
Khô Trai Lão Nhân ngăm trăng thấp giọng ngâm: "Thiên nhược hữu tình..."
Đệ tử bên cạnh: "2"
Sở Qua mới không có rảnh đi tranh luận người khác ngắm trăng sáng thế nào, ý niệm thúc giục Thu Vô Tế: "Còn uống rượu, mau nói cô ở bên đó gặp phải cái gì."
Thu Vô Tế ung dung nhấp rượu: "Vừa rồi bất quá chỉ là đi đường, có gì đáng nói? Phụ thần quan tâm tất loạn mà thôi... đúng rồi gõ chữ được bao nhiêu rồi?" Sở Qua: "... bạn trong nhóm không cho cô phát tiểu hồng hoa ta không phục."
Thu Vô Tế như lẽ đương nhiên nói: "bản toạ là quản trị viên."
"Ta hiện giờ chính là phân tâm nhị dụng đang gõ chữ, cảm thấy gõ chữ cùng lúc tiến vào nơi này sẽ càng thuận lợi, gõ cũng cũng càng thuận hơn, cảm nhận nơi này cũng càng thuận, cùng thắng, cho nên không cần lo gõ chữ." Sở Qua hừ nói: "Ngược lại tự truyện của người nào đó hôm nay gõ được mấy chữ rồi?"
Thu Vô Tế mau chóng chuyển đề tài: "Bên đó sắp đến rồi."
Sở Qua: "...
"Một nhà kho phế liệu ở ven sông ngoại ô, trong đó mọi thứ đều bị huỷ rồi, hiện trường có vài nhân viên đang cố gắng khôi phục hiện trường hoặc tu sửa gì đó, thoạt nhìn đã tiến hành một thời gian rồi, có đồ cũng tu sửa rồi. Còn có người so dấu chân, tìm vân tay, thoạt nhìn rất chuyên nghiệp. Có Nguyệt Ảnh dẫn, người trong đó đều không để ta vào cửa, nói sợ phá hỏng dấu chân gì đó, hừ, bản toạ thật sự muốn đi vào, đạp tuyết không dấu vết, căn bản sẽ không có dấu chân."
"Lại kiêu ngạo rồi... bây giờ cô là Thu Vô Tế nào..."
" Thu Vô Tế chỉ có một, chẳng qua là trong mắt ngươi thế nào."
" Thu Vô Tế đó sẽ không nói triết lý như vậy."
"Trước kia từng nói, hiện giờ không thích nói, phụ thần quá ngốc, nói đến quá khó để giao lưu"
" Thu Vô Tế cô.." Trăng sáng cố gắng kéo tay áo, phát hiện mình không có tay.