Chương 272: Mẹ chồng nàng dâu gặp gỡ (2)
Chương 272: Mẹ chồng nàng dâu gặp gỡ (2)Chương 272: Mẹ chồng nàng dâu gặp gỡ (2)
Thu Vô Tế tức đến giậm chân, trực tiếp nói: "Cô bận đi, cháu đi trước đây."
Nói xong nhanh như chớp về nhà tìm Sở Qua.
"Này này này, cháu gái, bọn cô có xe." Ngô Tú Vân ở sau hô lớn, Thu Vô Tế sớm đã chạy mất không thấy bóng dáng rồi.
Ngô Tú Vân mỉm cười quay đầu, chiến cục trên thuyền sớm đã kết thúc rồi.
Các chiến sĩ có bị thương nhẹ, không có tổn thất.
Đây là một vụ án lớn, cũng là thắng lợi huy hoàng, thế nhưng chỉ ở chỗ người khác không biết, công tích của các anh hùng không cho người khác biết được.
Các chiến sĩ ở trên thuyền, Nguyệt Ảnh bay vút đến, rất kinh ngạc nói: "Ngô chủ nhiệm, sao cô lại ở đây... cô, co không phải là nhân viên nghiên cứu khoa học sao... ách không phải, lúc trước cháu gọi điện cho cô báo cáo chuyện cát biển, cô ở đâu nhận điện thoại..."
"À, chúng ta có kiêm chức mà." Ngô Tú Vân cười híp mắt xoa xoa đầu Nguyệt Ảnh, vốn cảm thấy nha đầu này không tệ, nghe nói vốn là hàng xóm của con trai mình, lòng nghĩ Sở Qua thật sự mẹ nói ngu ngốc, ai lại sinh ra cái đồ ngu ngốc này chứ.
Kết quả hôm nay gặp được Thu Vô Tế, hài lòng đến mức suýt chút nữa thì trong lòng nở hoa: "Nguyệ Ảnh à... có nhiệm vụ cho cháu."
"Dạ, có.' Nguyệt Ảnh lập tức hành lễ.
"Đem người trên đất này trở về, nhất định phải quản lý nghiêm ngặt."
"Dạ"
"Làm tốt nhé, lần này trở về cháu được chuyển chính thức rồi.' Ngô Tú Vân quay người muốn đi.
"Ngô chủ nhiệm cô đi đâu?"
"Về nhà gặp con dâu... ừm, chính xác mà nói, là giúp thằng con trai ngốc nhà cô."
Nguyệt Ảnh: "222"
cô không phải là người kinh thành sao, về đâu gặp con dâu?
Bên đó Thu Vô Tế ngược lại cũng đã chuẩn bị trở về trong sách rồi, pháp lực cũng không giữ lại, một đường nhanh như điện chớp liên tục loé hiện, một loáng đã về đến nhà. Sở Qua đã ở trong nhà rồi.
Vừa nhìn thấy Thu Vô Tế mở cửa vào, đã phi nhanh đến hỏi: "Mẹ tôi đâu, mẹ tôi thế nào?”
Thu Vô Tế cửa cũng không kịp đóng, thúc giục: "Ngươi nhớ mẹ ngươi."
"Hả? Không phải cô ở đây à? Mẹ ta và cô kê vai tác chiến không trở về, ta đương nhiên hỏi a... lại nói mẹ tôi sao lại ngưu bức như vậy a, đây hay là không phải mẹ tôi?"
"Trước tiên đừng quản cái đó, mẹ con nhà ngươi, lúc nào nói chuyện hỏi rõ là được." Thu Vô Tế nhăn mũi nói: "Mẹ ngươi muốn đến thăm ngươi! Ta phải chạy về trước để báo cho ngươi, trong nhà một đống..."
Nàng chỉ một vòng, tiếp tục dậm chân: "Giải thích thế nào?"
Sở Qua trợn tròn mắt, trước kia vẫn là từng nói với mẹ rồi, thích một cô gái thế nhưng không theo đuổi. Hiện giờ ở chung thì giải thích thế nào?
Hơn nữa Thu Vô Tế hiện giờ cũng không biết có tính là bạn gái không, bị người khác hiểu lầm gọi mấu câu chị dâu, em dâu, cô ấy còn có thể nói trong sạch được. Nhưng đây là gặp người lớn, sẽ không có tác dụng ngược chứ, nhìn dáng vẻ kiêu ngạo đến chết này cũng đã chảy chân rồi.
Lần này phá thế nào đây?
Hai người cùng quay vòng vòng trong phòng khách.
Thu Vô Tế gấp gáp nói: "Nghĩ ra biện pháp chưa, hay là ta trở về trong sách trốn trước, chỉ cần ta không ở đây, những đồ này ngươi cứ tuỳ tiện lừa gạt, ngươi biên chuyện viết sách mà, có thể đúng không?" Sở Qua nói: "Ta, ta cố găng thử xem... lúc nhỏ ta rất ít khi nói dối họ, hai quỷ tỉnh này..."
"Ai quỷ tỉnh hả?" Ngoài cửa bỗng nhiên thò đầu ra: "Ôi, chơi trò hai người quay à?"
Sở Qua, Thu Vô Tế cùng lúc ngốc tại chỗ.
Đây là ở bờ biển trở về, lái xe không tắc đường cũng phải gần một tiếng, lúc này mới có mười mấy phút, Thu Vô Tế trở về có thể loé hiện, bà ấy cũng có thể ư?
"Hả?" Ngô Tú Vân rất là kinh ngạc nhìn Thu Vô Tế: "Cháu gái, có phải chúng †a từng gặp nhau?"
Thu Vô Tế che mặt: "Cô nhận nhầm người rồi..."
"Thật sao?" Ngô Tú Vân cười híp mắt hỏi Sở Qua: "Sở Qua, không giới thiệu cô gái này với mẹ sao?" Sở Qua tâm niệm xoay chuyển thật nhanh, ho khan nói: "Là như vậy, cô ấy à trước kia cảnh gnooj rất bi thảm, bị bọn buôn người lừa vào khe núi, năm nay không dễ gì mới chạy ra được..."
Ngô Tú Vân biểu tình "con nói, mẹ đang nghe".
Sở Qua định thần: "Cái đó, con, viết sách cần tuyển trợ lý, vừa hay tuyển được cô ấy, cô ấy đáng thương không có chỗ ở, tạm thời ở lại đây... ừm chính là như vậy, hồ sơ đều có, mẹ ngưu bức như vậy, tự mình tra đi..."
Thu Vô Tế rất là phối hợp không ngừng gật đầu, nỗ lực làm ra dáng vẻ thần tình nhà quê đáng thương.
Ngô Tú Vân cuối cùng cũng gật đầu, thở dài nói: "Đúng vậy, sau khi con thu nhận cô ấy còn phát hiện ra cô ấy lại là em họ của ông chú xa của con." Sở Qua ngây ngốc nói: "Mẹ, sao mẹ biết..."
Ngô Tú Vân nói: "Bởi vì bài văn này là mẹ con đích thân tự biến... con lấy câu chuyện me biên ra để lừa mẹ? Mẹ sao lại sinh ra một thằng con trai ngốc như vậy chứ, lúc mang thai con mẹ không nên đi nuôi heo."