Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 283 - Chương 283: Manh Manh (1)

Chương 283: Manh Manh (1) Chương 283: Manh Manh (1)Chương 283: Manh Manh (1)

Sở Qua cảm thấy cách nói của mẹ mình hợp thời hơn trước rất nhiều, không biết là do người dùng Internet nhiều hơn hay là do bộ phận dị năng có nhiều người trẻ tuổi hơn mà khiến bà bị lây nhiễm.

Nghĩ đến biểu tượng cảm xúc "Mẹ bạn cho bạn một đấm", Sở Qua thật muốn che mặt

Có chút giống với dáng vẻ Thu Thu bị đám bạn hữu trong nhóm dạy hư.

"Được rồi" Ngô Tú Vân nói: "Mẹ không thể ở lại quá lâu, vụ án tối hôm qua cần mẹ tiếp tục theo dõi, đưa người trở về Bắc Kinh, mẹ sẽ ở lại đại khái một ngày, có thể ngay cả cơm trưa cũng không ăn ở đây, trhắn thủ buổi sáng dạy con, xem trí thông minh của con."

Sở Qua nói: "Con muốn học năng lực biến ra đồ vật lúc nãy của mẹ, là hạt cải nạp tu di sao?"

"Cũng không tính, cho dù là không gian tuỳ thân, cũng chỉ có thể thả ra vật chết." Ngô Tú Vân nói: "Cái này khó hơn ẩn thân rất nhiều, có xác định có thể học được sao?"

Sở Qua suy nghĩ một chút, có lẽ mẹ nghe kể xong vẫn không có cách nào thể nghiệm cảm giác của mình, nhưng trên thực tế, không gian tuỳ thân còn tiếp cận với hắn nhiều hơn là không gian độc lập tự thân.

Và nó rất dễ sử dụng... Thu Thu không thể mang đồ ra ngoài, không có nhân trữ vật, tự mình là một không gian trữ vật riêng thì thật là đỉnh.

"Học hết." Sở Qua nói một cách dứt khoátCon học những thứ này có gì khó chứ, mẹ biết cái gì gọi là IQ không?”... Bên đó Thu Vô Tế đang ở chợ rau cũng có chút do dự.

Hôm nay không biết nên mua rau thế nào.

Trước đây đi chợ rất đơn giản, thích mua gì thì mua, Sở Qua không kén chọn đồ ăn, cho dù có món gì không thích, hắn cũng không nói ra.

Sau đó nàng cũng sẽ chú ý món nào hắn động đũa nhiều hơn, món nào hắn ăn ít hơn, âm thầm nhớ kỹ, Sở Qua lúc ăn hai mắt càng ngày càng híp lại, bản thân Thu Vô Tế cũng cảm thấy rất vui vẻ.

Đó là ngày ngày ở chung quen thuộc, ngày ngày trở nên đồng điệu.

Ai nói ta không hiểu ngươi, ta hiểu rất nhiều về ngươi.

Nhưng hôm nay mẹ chồng ở đây, nhất thời không biết nên mua đồ ăn thế nào, cũng không biết khẩu vị của bà, nếu bà không thích tất cả các món ăn trên bàn thì xấu hổ biết bao.

Do dự một lát, Thu Vô Tế nhắn tin cho Chu Manh Manh, một cao thủ trẻ tuổi: "Manh Manh, Manh Manh -"

Chu Manh Manh trả lời: "Này, đang muốn tìm cậu đây. Hôm nay nhìn thấy một bức ảnh trên mạng, nói là tình yêu đầu thu, mình thấy người đó rất giống cậu."

Thu Vô Tế. ".. Cậu cũng lướt Internet? Bạn là gg hay mm?"

Thu Thu rất đắc ý, bây giờ nàng ngay cả những lời này cũng biết nói, đã có thể giả làm một cư dân mạng vô cùng hợp thời rồi.

Không đúng, ta chính là một cư dân mạng vô cùng hợp thời rồi. Mỗi ngày vào nhóm đều phải tự ngâm lại mình là ai, mình đang ở đâu, làm sao các thành viên trong nhóm biết hết được... Học hỏi từ các bạn trong nhóm cái gì cũng biết, mình có thể không thời thượng được sao?

Ở bên kia, Chu Manh Manh đang nói: "A, mình đỏ mắt rồi sao? Bây giờ cũng sắp đến Tết Trung thu rồi. Vậy người đó có thực sự là cậu không?”

"Là mình, có chuyện gì?"

"Bạn trai của cậu thật đẹp trai và dịu dàng!"

Thu Vô Tế: "... Gặp gỡ của chồng, người tình và cha của con cậu, giải quyết Xong rồi sao?"

"Đã bị mình lừa lâu rồi. Này, hôm nay tới mình làm gì? Cậu và bạn trai có vấn đề sao? Vừa vặn, giới thiệu cho mình."

Thu Vô Tế: "Cút." Chu Manh Manh rưng rưng nước mắt.

Thu Vô Tế nói: "Cậu đã kết hôn, hẳn là rất quen thuộc việc nấu cơm cho mẹ chồng nhỉ?"

Chu Manh Manh: "?"

"Sao vậy?"

"Xin lỗi, đây là điểm mù của mình” Chu Manh Manh đột nhiên có hứng thú: "Cậu định nấu cơm cho mẹ chồng à? Đi chợ mua thức ăn à?"

Thu Vô Tế hối hận vì đã hỏi người bạn không đáng tin cậy này, vì vậy nàng chỉ có thể nói: "Ừ, mình không biết mua gì"

Chu Manh Manh nói: "Là khu chợ đối diện với quán trà của mình phải không? Chờ một chút, mình đến chơi."

Thu Vô Tế rất bất đắc dĩ: "Cậu đến đây làm gì?"

"Học cách mua đồ ăn cho mẹ chồng. Mình nghĩ cái này sẽ trở thành một chiêu lớn của mình trong tương lai."

"Mình nghĩ nếu chồng cậu phát hiện ra hẳn ta và cha của con cậu không phải là một người, chiêu lớn của cậu cũng hoàn toàn không có tác dụng."

"Đùa giốn a, mình căn bản không có con, xem cậu tin cái gì kìa ha ha ha."

Thu Vô Tế gửi cho cô ấy một bức hình: "Đến đây đến đây, tham mưu xem nên mua gì thì ổn."

Không lâu sau, Chu Manh Manh kích động đi tới, Thu Vô Tế đứng ở cửa khu chợ chờ đợi, đã thấy cô ấy vẫn tay từ xa.

Thu Vô Tế cảm thấy Chu Manh Manh rất hài hước, có lẽ là do đôi mắt của cô ấy. Một cô gái con nhà giàu, ngoại hình cũng khá, nhưng lại mắt cao hơn đầu, ngày nào cũng cười nói vui vẻ, không tim không phổi, sở thích lớn nhất là đi spa và yoga, tóm lại là cô ấy quan tâm đến làn da và cơ thể của cô ấy.
Bình Luận (0)
Comment