Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 301 - Chương 301: Ngọn Lửa Nhỏ Vô Gia Cư (1)

Chương 301: Ngọn lửa nhỏ vô gia cư (1) Chương 301: Ngọn lửa nhỏ vô gia cư (1)Chương 301: Ngọn lửa nhỏ vô gia cư (1)

Viêm Thiên Liệt phá giới, là bắt được lúc không gian rung động khi Thu Vô Tế phi thăng, một khe hở khi thiên đạo thử tu chỉnh đóm, nắm được tiết điểm tồn tại của thế giới khác, ở sự kiện độc lập này mà nói, tính là ngoài ý muốn.

Thế nhưng về mặt ý nghĩa nào đó mà nói, đây cũng là tất nhiên.

Khi những người tài ba của thế giới này dần dần bắt đầu ý thức được sự tồn †ại của "thiên đạo", cũng bắt đầu toàn tâp đi theo phương hướng tìm kiếm này, đó chính là sớm muộn sẽ có ngày như vậy.

Thu Vô Tế biết ra ngoài, người khác cũng biết, không phải hiện giờ thì cũng là tương lai không xa.

Đặc biệt là... lúc bọn họ ngày càng chân thực.

Bản thân Sở Qua đã không ý thức được, cảm giác tồn tại của thế giới này đã phong phú hơn bao nhiêu.

Tác giả quanh năm lăn lộn trên mạng, luôn sẽ xem nhẹ một vấn đề... con đường.

Bề ngoài web mạng là nơi hội tụ văn học mạng trong lòng mọi người, nhưng trên thực tế hoạt động chân chính lại là các APP xếp hạng cao thấp, cũng không thể nào gánh được mệnh đề lớn như "cảm giác tồn tại của thế giới”... ngoài mặt còn có các loại con đường khác nhau, thu phí, miễn phí, weixin, trình duyệt...

Có rất nhiều tác phẩm trên mạng thành tích không tệ, ở trên con đường cũng không có bao nhiêu biến cố, cái này gọi là "chỉ ăn chủ trạm phong, đường ngõ không nhận", điển hình đại diện là các tác phẩm thể loại lịch sử nghiêm túc.

Lại có vài tác phẩm trên mạng thành tích bình thường, nhưng ở các đường nhánh khác thì có thể đại bạo, tiền mua cũng gấp mấy lần web chính, cái này gọi là "vô tuyến phong, ăn đường nhánh", là có vô số tiền lệ.

Sở Qua tính là một tác giả văn học mạng càng già càng lão luyện, cũng không có xác định rõ những khái niệm này, suy cho cùng trước kia hắn cũng là căn bản chỉ ăn chủ trạm phong, đường nhánh một chút sóng hoa cũng không có. Nhiều lân mở ra hậu đài nhìn một cái, đó chính là cần phải ăn thêm đường nhánh, thậm chí bắt đầu cải biên điện ảnh hoạt hình, số người của thế giới này biết và thừa nhận tăng lên gấp nhiều lần.

Lúc Sở Qua nhận được tin nhắn của ngân hàng, nhìn thấy số dư thật sự không thể tin được, hoang mang mở hậu đài ra xác nhận tiền nhuận bút tháng này tính toán xem rốt cuộc được bao nhiêu, mới bỗng nhiên ý thức được nhãn giới của mình trước kia hình như có chút vấn đề.

Bởi vì tiền nhuận bút từ đường nhánh tháng này gấp hai lần web chính.

Sở Qua nhìn dãy số khủng bố đó, nhất thời có chút hốt hoảng, cảm thấy rất không chân thực.

Lần trước "ra vòng" sóng đó, hoá ra cũng không chỉ nằm trong bảng xếp hạng tiêu thụ, ảnh hưởng thật sự nằm ở đây... bình thường là thật sự không cảm nhận ra.

Nếu như có lúc nào đó thay đổi thì sao? Thế giới sẽ trở nên thế nào?

"Sao vậy?" Thu Vô Tế từ phía sau ôm lấy hắn, ôn nhu nói: "Trị thương vừa xong, không nghỉ ngơi cho tốt, bỗng nhiên bò dậy xem hậu đài máy tính... hậu đài... đài... con số này là giả à?"

Thu Thu ngốc rồi, nói đến sau thanh âm bắt đầu nhẹ rồi.

Đã từng cướp được một vạn cũng cảm thấy rất nhiều rồi... thu nhập của tháng trước cũng chỉ coi là con số ngoài ý muốn thôi, bây giờ đây là gì?

Chẳng trách Sở Qua trị thương cũng không màng, xem tin nhắn xong là nhảy dựng lên.

Sở Qua xót xa nói: "Em biết tiêu thụ †op 10 một tháng, cộng thêm thu nhập nhánh ngoài gấp bội là khái niệm gì không? Cụ thể bao nhiêu thì không nói, tránh cho những độc giả cầm thú kia đánh top 10."

Thu Vô Tế: "... anh nói là bản thân anh sao?" "Không phải giả đâu Thu Thu, anh thật sự chưa từng nghĩ đến điều này, nhìn thấy con số này anh nín thở luôn, sau đó nghĩ đến nhiều nhất chính là cảm giác tôn tại thế giới của chúng ta" Sở Qua nói: "Anh thậm chí còn nghĩ, có phải là bởi vì nó càng thêm chân thực rồi, cho nên em mới tìm được thiên giới đó... về lý luận mà nói, anh cũng còn chưa viết, đó là không có, ai ngờ phhi thăng cũng không tìm được, trước kia em từng thử phi thăng, kết quả kết nối được anh đến đây, căn bản không tìm được có thiên giới gì đúng không. Thế nhưng nó thật sự †ồn tại, hiện giờ càng thể hiện ra rồi, cho nên..."

"Có lẽ đúng vậy..." Thu Vô Tế thấp giọng nói: "Anh có trách em không, không thương lượng với anh đã tự ý phi thăng, ngộ nhỡ xảy ra chuyện..."

"tuy rằng có chút không vui, thế nhưng thực ra đây mới là đúng." Sở Qua võ vỗ bàn tay nàng đang đặt trên vai hắn, cười nói: "Nếu như em thương lượng với anh, anh cho em làm, đó là thiên đạo bảo em làm, hay là em thoát khỏi thiên đạo? Không cần nghĩ những thứ này, muốn làm thì làm thôi."

Thu Vô Tế nghĩ ngợi, lắc đầu. Nàng ban đầu không thương lượng, đương nhiên cũng là nghĩ như vậy, thế nhưng hiện giờ ngược lại luôn cảm thấy lô-gic này có phải là lại có điểm nào không đúng rồi không.

Nếu như ta là người tự nhiên độc lập, làm chuyện gì cũng thương lượng với bạn trai há chẳng phải là rất bình thường sao? Sao lại cần phải không thương lượng mới được chứ.

Vết máu ở khoé miệng của Sở Qua quá xúc mục nhân tâm, khiến Thu Vô Tế có chút tâm loạn. Ai ảo ai thực... thế nào mới là tự ta, thật sự có thể nhìn rõ ràng sao?

Bỏ đi, chuyện này thật sự rất khó phán đoán, vẫn luôn chui vào ngõ cụt như vậy, ngày tháng sau này liền khó qua rồi, làm chuyện gì cũng phải nghĩ đến xem cái này có tính là thiên đạo chi ý không, cái kia có tính là tự mình giãy giụa không... vậy còn sống thế nào đây?
Bình Luận (0)
Comment