Chương 307: Dấu chân mùa thu q)
Chương 307: Dấu chân mùa thu q)Chương 307: Dấu chân mùa thu q)
Nhân loại bi hoan cũng không liên quan, ngọn lửa nhỏ không biết Chung Dật ở trong màn mưa xối xả đi bộp dọc sông Giang là phạm cái văn thanh gì, Chung Dật cũng không biết phía sau mình có một ngọn lửa nhỏ vô cùng thê thảm đang chập chờn trong gió.
Sở Qua và Thu Vô Tế cũng không biết, cũng là từ trong sách chạy ra, vì sao có người có thể ở trong nhà ấm áp ôm hôn nhau, có người lại ở bên ngoài mưa dập gió vùi đến ngọn lửa cũng sắp tắt rồi...
"Toi rồi..."
Trong mưa to gió lớn, mơ hồ truyền đến tiếng kêu thảm như vậy.
Lại là đang lúc nhiệt tình, Sở Qua vô thức bắt đầu leo lên Vân Tế Phong.
Mới vừa tiếp xúc, còn chưa kịp nắn người tuyết thử xem tuyết trắng của Vân Tế Phong dẻo dai thế nào, đã bị Thu Vô Tế cũng vô thức phản ứng tóm lấy, ấn vào giường.
Thu Vô Tế: "..."
Sở Qua: "...
"Đây chính là nguyên nhân em nói anh cần phải có thể đánh lại em sao?" Sở Qua bị ép mặt vào gối, buồn bực nói.
"Ai, ai bảo anh cả ngày không nghĩ đến việc tốt!" Thu Vô Tế gân cổ lên: "Bạn trai bạn gái chính là bạn trai bạn gái, có tình nhưng phải giữ lễ nghĩa, hôn một cái ôm một cái là được rồi, anh còn muốn làm gì?"
Sở Qua không làm gì được gục ở đó không lên tiếng. Thu Vô Tế cảm thấy dáng vẻ của hắn thật đáng thương, cắn môi suy nghĩ nửa ngày, do dự một lút mới đưa gối ôm heo nhỏ qua nhét vào tay hắn: "Tay anh muốn nắm đồ như vậy, thì nắm nó là được, rất thoải mái."
".." Sở Qua nắm hai cái...
Không thoải mái...
Thu Vô Tế tức giận đùng đùng nhìn Sở Qua vẫn giả chết.
Em cũng đem một con heo nhỏ tượng chưng cho Thu Thu cho anh nắm rồi, anh còn muốn như thế nào nữa.
"Cũng để anh dùng tất chân rồi, anh còn không dùng." Thu Vô Tế bất đắc dĩ nói: "Bây giờ ngày nào cũng lên màng làm gì, thật khiến người ta ghét."
Sở Qua than thở: "Bạn gái anh mê người như vậy, chính là lên mạng làm cái gì, hiện giờ đi ra nhìn thấy một con heo cũng thấy mi thanh mục tú."
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý... lúc trước Manh Manh nói thế nào nhỉ, thật sự bắt hắn nhịn, lần sau mình trở về, hắn ở bên ngoài tuỳ tiện gặp một tiểu tiện nhân...
Thu Vô Tế thiên nhân giao chiến suy nghĩ nửa ngày trời, do dự nói: "Anh không cần tất chân, vậy, vậy em dùng là được rồi..."
"Hử?" Sở Qua lăn lốc lật người, không hiểu gì nhìn nàng.
Em dùng tất chân, em muốn dùng thế nào?
Ánh mắt hiếu kỳ của Sở Qua bị Thu Vô Tế coi là kỳ vọng và kích động, nàng tức giận bĩu môi, thân thể ngửa ra sau, duỗi thẳng chân ra, nhẹ nhàng đi tất chân vào bàn chân nhỏ...
Sở Qua trợn mắt nhìn. Thu Vô Tế cắn môi lẩm bẩm: "Như vậy có được không..."
"Anh, anh... ưm... ừ.. được, quá được..."
Mười phút sau.
"Anh đã xong chưa?" Thu Vô Tế tức giận nói: "Heo trong tay anh cũng sắp mềm thành một đống rồi đấy! Đã được chưa?"
"Vẫn chưa, vẫn chưa, sắp được rồi, sắp được rồi..."
"Tê hết chân em rồi."
"Cố thêm chút nữa đi, một chút nữa."
Nửa tiếng sau.
"Em không nên dạy anh luyện Kim Chung Tráo gì đó." Thu Vô Tế ôm chân lâm bầm: "em thật ngốc, chỉ tưởng rằng Kim Chung Tráo có thể hộ thân, không ngờ còn có thể bị phụ thần chơi xấu sửa đổi công pháp."
Sở Qua cười bồi ngồi ở bên cạnh nói: "Hình như là bởi vì có đột phá, lúc trước khi tiểu thành hình như không tính là tiểu thành, Trúc Cơ mới tính."
Thu Vô Tế liếc mắt lườm hắn.
Không sai, từ khi chỉnh sửa thiên kiếp kéo nàng trở về, sau khi thương thế lành hẳn, dường như là bờ vực của Trúc Cơ rồi... sau đó vừa rồi lại làm đi làm lại như vậy, đồng thời đan điền ngưng tụ, lại ở trong loại chuyện này mà thành công Trúc Cơ rồi...
Tuy rằng cảnh giới hiện tại cũng không hoàn toàn đối ứng với trong sách, cũng đã đủ nhanh rồi, mới có hơn ba tháng, Trúc Cơ...
Thu Vô Tế còn nhìn ra được, đó là "tâm kết" nín rất lâu rồi bỗng nhiên được phóng thích ra dễ chịu, tấm lòng rộng mở, phiền muộn diệt hết, rất có ích.
Phương thức đột phá này cũng quá khiến người ta buồn nôn.
Liên hệ đến Kim Chung Tráo hiện tại của hẳn biến hoá, ngươi đây là Trúc Cơ hay là Trúc Kê (gà)! Sau này kim đan có phải là kim đản (trứng gà vàng) không.
Thu Vô Tế rất tức giận, trên mặt còn dán theo vẻ buồn nôn.
Ngay cả niềm vui khi phát hiện hắn đột phá cũng không có.