Chương 310: Thiên đạo phát hiện chuyện cũng không đơn giản (2) Sở Qua vẫn dừng bước cau mày.
Chương 310: Thiên đạo phát hiện chuyện cũng không đơn giản (2) Sở Qua vẫn dừng bước cau mày.Chương 310: Thiên đạo phát hiện chuyện cũng không đơn giản (2) Sở Qua vẫn dừng bước cau mày.
Thu Vô Tế thấy lạ nói: "sao vậy? Lẽ nào cảm thấy tình tiết không đúng sao?"
Sở Qua lẩm bẩm tự nói: 'vừa nãy nói phải gõ chữ, trong đầu bỗng nhiên cảm thấy kỳ quái, cảm giác giống như trước đó quên mất gì đó... đợi chút, anh đi gõ chữ thể nghiệm một chút, em cứ luyện đan đi."
Sở Qua đi vào phòng gõ chữ, Thu Vô Tế quay đầu lại nhìn bóng lưng hắn, không thể lý giải được.
Nghĩ thế nào cũng không cảm thấy lấy chút đồ thì làm sao... đoán chừng là chuyện khác.
Suy cho cùng hiện giờ mình cách thể nghiệm sáng thế còn rất xa, không có cách nào thay Sở Qua suy nghĩ được. Đợi đến lúc nào Thu Thu tự truyện viết xong rồi, rèn luyện tốt rồi, bản thân lại mở một cuốn sách khác thử xem, đến lúc đó chắc chắn sẽ lợi hại hơn hắn, hừ.
Thu Vô Tế quan sát căn phòng càng ngày càng thấy nhỏ này, bất đắc dĩ chuyển lò luyện đan sang một bên, ngồi xổm xuống, ngón tay đã hiện ra hư hoả.
Bắt đầu luyện đan! Phân thân này ở thế giới hiện đại lâu như vậy rồi, cuối cùng cũng sắp có đề thăng rồi...
Còn không đề thăng nữa, e rằng thật sự không khống chế được hắn nữa, ngộ nhỡ giống như tối qua hắn mò đến, mình không thể phản kháng lại, nghĩ đến kết quả tương lai sẽ gặp phải mà tê dại cả da đầu.
Không thể xuất hiện loại chuyện này được.
Bên trong Sở Qua mở văn bản ra bắt đầu gõ chữ.
Lúc đầu vẫn tương đối trôi chảy, tiếp tục viết những ý tưởng tiếp theo cho tình tiết bị chôn vùi ngày hôm qua, hí hoáy mãi mới ra được nửa chương.
Dần dần liền phát hiện càng viết càng mắc, càng viết càng mất đi cảm giác.
Loại trạng thái không cảm giác kẹt văn này, từ khi bắt đầu tu luyện có thể mơ hồ cảm nhận được thế giới, đã rất lâu rất lâu rồi không trải nghiệm qua, mỗi ngày gõ chữ nhanh như bay, cũng tưởng rằng mình sẽ không ngắc ngứ.
Nếu như hôm nay thật sự kẹt, hình như có một loại cảm giác, thế giới đó bắt đầu có chút xa lạ rồi, không phải thế giới mà bản tuân muốn làm gì thì làm đấy nữa.
Mất khống chế rồi sao?
Vấn đề nằm ở đâu?
Sở Qua lặng lẽ dùng Biến Thiên Kích Địa, kết nối thế giới, thiên đạo ung dung, bắt đầu quan sát.
Các loại cảnh tượng, các không gian khác nhau... và cả chuyện trong quá khứ, dòng sông thời gian.
Tất cả tình tiết, đều lần lượt lướt qua trước mắt, vô cùng rõ ràng.
Thu Vô Tế thử phi thăng, đã bị kéo về, về lý mà nói không có biến hoá gì. Vừa rồi lấy chút đồ, cũng quả thực giống như Thu Vô Tế phân tích, mất thì mất rồi, cũng không có ảnh hưởng gì đến tình tiết.
Ảnh hưởng đó rốt cuộc là ở đâu! ? Là chỗ nào sẽ dẫn đến tình tiết không tiến hành được.
Sẽ tạo thành ảnh hưởng khiến tình tiết bị kẹt, chắc chắn là thứ tình tiết bắt buộc có mới xảy ra tình huống này, ví dụ như đạo cụ nhiệm vụ quan trọng, ví dụ như nam nữ chính, ví dụ như nhân vật quan trọng...
Sở Qua lần lượt quét qua.
Thu Vô Tế còn đang ở Vân Tế Tông, đang giả vờ giả vịt đến nhà kho lấy đi một lô vật phẩm.
Sở Thiên Ca lúc này đang ở Thiên Nhai, đang bị Ma Đạo truy sát, về tông còn xa, cầu cứu cũng không kịp, chuẩn bị trốn ra hải ngoại.
Tất cả vẫn đi theo tình tiết bình thường.
Chỗ khác thì sao... hải ngoại bên đó cũng không vấn đề gì. Trong tương lai, ở quyển tiếp theo, người ở hải ngoại tới, thương thế của Viêm Thiên Liệt dân khỏi, mở ra một vòng tình tiết mới, tình tiết này dựa theo mạch ban đầu của Sở Qua là phải nâng Viêm Thiên Liệt lên, biến hắn thành "tự tôn của cường giả Cửu Châu”không cùng hàng ngũ với yêu ma hải ngoại”, chống lại người hải ngoại, tính là một tình tiết lộ mặt quan trọng của Viêm Thiên Liệt ở giai đoạn sau.
Đợi đã... Viêm Thiên Liệt đâu?
Mất công sắp xếp ngươi ở liệt diễm chỉ hoả dưỡng thương, người đâu?
Liệt diễm chi tâm trống không, một nguyên thần của Viêm Thiên Liệt to như vậy đi đâu rồi?
Sở Qua tìm khắp cửu châu, không thấy tung tích, ngây ngốc rồi.
Sách viết được một nửa, người phản phái quan trọng mất rồi.
Sở Qua vội vàng chạy ra khỏi phòng gọi: "Thu Thu, Thu Thu!"
Thu Vô Tế đang luyện đan, đầu cũng không ngẩng lên nói: "sao thế gọi ầm ï øì"
"Anh hoài nghi Viêm Thiên Liệt thật sự từ trong sách chạy ra rồi!"
Ngón tay của Thu Vô Tế khẽ rung, một lò đan dược suýt chút nữa thì trực tiếp luyện hỏng.
Nàng không thể ngờ được mà ngẩng đầu nhìn Sở Qua, nhìn thấy khuôn mặt hốt hoảng của Sở Qua, xác thực không phải nói đùa.
Lằn trước đến nói thế nào?
Nam phản phái từ trong sách chạy ra rồi phải làm sao đây?
Cái gì viết thành nữ, cái gì biến thành BD... đầu tiên bạn phải biết hẳn chạy đi đâu rồi.