Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 314 - Chương 314: Bắt Được Ngọn Lửa Nhỏ Của Ta (2)

Chương 314: Bắt được ngọn lửa nhỏ của ta (2) Chương 314: Bắt được ngọn lửa nhỏ của ta (2)Chương 314: Bắt được ngọn lửa nhỏ của ta (2)

Phan Đạt cực kỳ hưng phấn nói: "Đúng đúng đúng, có thể nữ hoá cậu luôn cùng là tốt nhất."

"Đi đi đi" Sở Qua cũng bất động thanh sắc đi dạo khắp nơi, tuỳ ý đi đến bên cạnh Phan Đạt, không nhịn được lửa giận nói: "Nhân vật meo còn dám sủi bọt à, bà nó chứ, lần trước đầu của Viêm Thiên Liệt, kéo... ách..."

Phan Đạt bỗng nhiên quay đầu, ánh mắt quỷ dị nhìn chằm chằm hắn.

Ngọn lửa nhỏ cũng là hoả miêu yếu ớt, hẳn vừa rồi nói đến Viêm Thiên Liệt đúng không, muốn chém đầu của Viêm Thiên Liệt, còn muốn kéo.

Thiên đạo như vậy, coi thiên hạ anh hùng là chó lợn à! Thu Vô Tế ở chỗ xa bất động thanh sắc quay đầu lại, vừa nãy hình như nàng cảm nhận được khí tức ba động của Viêm Thiên Liệt.

Một tia khí vô hình lặng lế tản đi khỏi ống tay áo của nàng, ở trên mặt đất, vòng quanh căn phòng lặng lẽ hình thành một trận pháp.

Viêm Thiên Liệt tinh thân kích động, không phát giác ra.

Bên đó dưới sự chú ý quỷ dị của Phan Đạt, đôi mắt Sở Qua đảo vòng vòng, chậm rãi lùi vê sau. Thực ra ở trước mặt Phan Đạt, Vạn Tử Tuấn bại lộ mình là Sở Qua, hình như vấn đề không lớn, hai người đều là độc giả trung thực, quan hệ của mọi người hiện tại cũng thân mật, thực ra Sở Qua cũng có chút cố ý.

Bại lộ vào lúc này, nói những chủ đề này càng thâm nhập hơn, không biết có thể kích thích Viêm Thiên Liệt không.

Vạn Tử Tuấn cũng không chạy nữa, từ trên máy chạy bộ nhanh như chớp chạy tới, túm lấy cổ áo của Sở Qua nói: "Tam Oa, cậu còn nói cậu không biết võ công... ách không đúng, có phải cậu là Sở Đại không."

Phan Đạt im lặng đứng dậy, chặn ở sau lưng Sở Qua.

Sở Qua ho khan hai tiếng: "Đúng thì đúng rồi, đừng có giục, hôm nay có chút chuyện... buổi sáng không có chương mới làm phiền các cậu nhắn vào trong nhóm, hôm nay chương mới sẽ có muộn một chút..."

"Moe, đây là cẩu tác giả gì vậy?" Phan Đạt rất muốn đấm vào mặt nạ của hẳn một cái, nhưng nắm đấm giơ lên nửa ngày, vẫn bất đắc dĩ bỏ xuống: "Bỏ đi, ai bảo chúng tôi nợ cậu ân tình chứ..." Vạn Tử Tuấn cũng dở khóc dở cười: "Mẹ nó chứ thực sự không ngờ được băng nhóm Nhà Đen chúng ta lại là tự mình đuổi theo cẩu tác giả lâu như vậy, lần này coi như là đánh thật rồi."

"Này, cậu ở trước mặt tôi mở miệng ra là cẩu tác giả, coi tôi không biết đánh người sao?”

Hai người đều ưỡn ngực: "Chúng ta đều là minh chủ! Cậu đánh a."

Sở Qua: "Đù."

Phan Đạt nắm bả vai của Sở Qua, cười híp mắt nói: "Sở Đại, thương lượng đi, nữ hoá Hồ Lô Oa, hoàng kim minh."

Sở Qua khẽ đảo mắt: "Không cần. Tôi là tác giả có đạo đức, tiền không thể lay động được tín ngưỡng của tôi."

Vạn Tử Tuấn nói: "Vậy đổi đi, viết ngoại truyện khác, ví dụ như Thu Thu..." Sở Qua tâm niệm vội chuyển, cười hi hi nói: "Thu Thu ngoại truyện thì đừng nghĩ nữa, hay là nữ hoá Viêm Thiên Liệt cho các cậu sảng khoái? Viêm Thiên Thiên, nghe cũng không tệ."

Phan Đạt, Vạn Tử Tuấn cười hi hi: "Một lời đã định."

Viêm Thiên Liệt hoả miêu dựng thẳng.

Người gì vậy a!

Không phải dựa theo suy diễn vừa mới nghe, mình như như là người trong sách của "Sở Đại" này, ngay cả "Thu Thu” cũng vậy.

Cho nên cái gọi là sáng thế, chính là một tác giả viết một cuốn sách, trong sách tự diễn càn khôn?

Nếu như là như vậy, hắn nữ hoá Viêm Thiên Liệt... Ta sẽ biến thành nữ nhân?

Viêm Thiên Liệt hoả miêu tức đến mức run lên, thiên đạo ngươi nhớ kỹ cho ta, đợi lão tử khôi phục rồi, nhất định sẽ giết ngươi... ách?

Báo động cường liệt nổi lên trong lòng, Viêm Thiên Liệt ngay cả nhìn cũng không kịp nhìn, vội vàng phi ra ngoài cửa Sổ.

Lại phát hiện xung quanh nhà không biết từ lúc nào đã có một lớp quang mạc nhấp nhô, vân tế mịt mù, Thu Thuỷ vi lao.

Một bàn tay lớn bỗng dưng từ trên trời giáng xuống: "Tìm được ngươi rồi."

Ngọn lửa nhỏ ra sức loé lên, lăn ra khỏi phạm vi bao phủ của bàn tay lớn, chạy ra khỏi cửa.

Thu Vô Tế lâm thời bố trận, tất có kế hở, tìm được trận nhãn là có thể trốn, Viêm Thiên Liệt rất bình tĩnh. Sở Qua không biết đã chặn ở cửa từ lúc nào, một tiếng quát lớn, nắm đấm điên cuông đập xuống: "Chạy đi đâu?"

Ngọn lửa nhỏ thoắt ẩn thoắt hiện, trực tiếp biến mất."

Thu Vô Tế từ một bên khác đuổi tới, lại là một bàn tay lớn hư không quay đầu ngăn cản đường đi của ngọn lửa nhỏ.

Đám người Phan Đạt nhìn mà trợn mắt há miệng.

Nói chuyện phiếm với cẩu tác giả mấy câu, thế nào vợ chồng hai người bỗng nhiên đánh nhau, đối tượng là... một ngọn lửa nhỏ.

Sở Qua vốn còn đau đầu muốn làm thế nào để giải thích với người của Nhà Đen bắt Viêm Thiên Liệt, kết quả ở đây chỉ là một ngọn lửa nhỏ...

Hắn khẽ động tâm niệm, quát lớn: "Đây là tiểu hoả linh mà Thu Thu rèn luyện Hoả Hệ dị năng nuôi dưỡng ra, không cẩn thật mất khống chế chạy ra ngoài, đến giúp tôi bắt ngọn lửa nhỏ này đi, Tam Oa chắc chắn sẽ có thù lao hậu hĩnh, muốn xem ngoại truyện gì đó tuỳ ý chọn."

"Sở Đại khách khí rồi."

"Vì Thu Thu."

"Rầm rầm!' Người của cả Nhà Đen đứng lên, bao vây ngọn lửa nhỏ khôn có đường thoát.
Bình Luận (0)
Comment