Chương 328: Kẹo sô-cô-la (2)
Chương 328: Kẹo sô-cô-la (2)Chương 328: Kẹo sô-cô-la (2)
Thu Vô Tế cười nói: "Nếu thật sự là như vậy, ở đâu cũng giống nhau, ngược lại là nơi này càng tiện hơn."
"Hử? Sao lại vậy?"
"Tiểu lầu nhỏ, tổng cộng có hai hộ, cũng có nghĩa là cả tầng này đều thuộc về chúng ta, thật sự có người tìm đến cửa cũng sẽ không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng cho người khác, còn tốt hơn so với nơi khác có hàng xóm một chút... em còn có thể bố trí trận pháp ở bên ngoài, che dấu hành tung và khí tức, thuận tiện cảnh cáo luôn."
Sở Qua hiếu kỳ nói: "Nói đến trước kia em cũng không bố trận trong nhà mình, gần đây sao lại luôn nghe em nói bố trận, là đột phá dẫn đến có thêm phương pháp sao?” "Em không có đột phá gì... hôm nay trói buộc Viêm Thiên Liệt trận pháp lúc đó vốn dĩ em có thể dùng, thế nhưng đến lúc đó lại bởi vì không có cách nào tường kỳ bảo vệ trong nhà, có gì đáng dùng... muốn thành lập trận pháp dài ngày, chắc chắn cần tài liệu, ví dụ như trận thạch, trận kỳ, .. thấp nhất cũng phải khắc hoạ trên đất..." Thu Vô Tế hàm hàm hồ hồ nói tới nói lui, bỗng nhiên mở to mắt nhìn: "Còn không phải đều là thiết lập nát của phụ thần nào đó sao, phiền chết đi được."
Sở Qua bật cười, điểm vào mũi nàng nói: "Thiết lập này cũng không nát, khác biệt giữa trận pháp và thuật pháp phổ thông không phải là ở đây sao? Cái này gọi là chỉ tiết mới đúng."
Thu Vô Tế thử cắn ngón tay hắn, Sở Qua rút tay về, không cắn được, Thu Vô Tế tức giận nhắm mắt lại. Sở Qua ngược lại đưa ngón tay ra sờ vào bên môi nàng, thử mơn trớn môi nàng.
Thật mềm mại.
Kỳ quái, nàng từ trước đến nay không đánh son môi, sao mà có thể hồng nhuận như vậy chứ? Thân thể tu hành này cũng chưa đến mức độ tiên, cho nên đây là trời sinh đã đẹp vẫn là lúc nàng dựng lại thân thể cũng ăn gian.
Còn chưa đợi nghĩ nguyên nhân, đã bị cần rồi.
"A đau đau đau."
Thu Vô Tế vừa buồn cười vừa tức giận mở to mắt: "Người có Kim Chung Tráo tiểu thành rồi, làm gì mà không vận công? Thật sự sợ răng nanh của em có thể bị anh đánh vỡ sao?"
"Bởi vì em muốn cắn mà." "Thật là cái đù."
Sở Qua cười cười không nói.
Thu Vô Tế lười biếng nói: "Cho nên phụ thần hiện giờ có thể lấy đồ từ trong sách ra rồi, trận thạch trận kỳ gì đó cũng lấy chút ra dùng đi, có thể dùng cấp bậc gì thì cố gắng lấy ra, bổn toạ muốn xem ai dám tuỳ tiện xông vào."
Sở Qua nghĩ đến bi kịch lúc trước Hải Đông Thanh vào nhầm mê trận, có chút hào hứng bừng bừng nói: "Vậy anh lọc một chút xem cái nào có thể lấy ra, ừm... có vài trận pháp em tu hành đủ không?"
Thu Vô Tế lộ ra nụ cười quyến rũ: "Ngọn lửa nhỏ luyện rất nhiều đan, phụ thân có cần so sánh chút không, xem chúng ta ai tu hành nhanh hơn?”
Sở Qua chớp mắt, luôn cảm thấy nụ cười này không có ý tốt. Thu Vô Tế đảo mắt nói: "Cuối cùng kết luận là phụ thần quá cùi bắp, nếu như đủ mạnh, ở đâu thì có liên quan gì, giống như trong sách em rõ ràng là ở Vân Tế Sơn, hỏi khắp Cửu Châu có ai dám đánh tới không.
Sở Qua cãi nhanh: "Có, Viêm Thiên Liệt."
"Cho nên hắn bây giờ thành ngọn lửa nhỏ!" Thu Vô Tế trừng mắt nói: "Mau đi uống đan dược đi, thật sự tưởng rằng vài cái món võ mèo cào đó của anh là có thể tung hoành Nam Giang sao, anh ngay cả mẹ anh cũng không đánh lại được."
"." Sở Qua làm bộ đứng lên: "Vậy anh đi lấy đan dược."
"Đợi đã... Thu Vô Tế lật người, càu nhàu: "Không vội nhất thời, để em nằm chút đã..."
Còn chưa dứt lời, môi đã cảm thấy ngậm một viên sô-cô-la.
Thu Vô Tế rất quen thuộc, đó chính là đan dược Dịch Cân Đoàn nàng chỉ định luyện, nàng cảm thấy thân thể này của mình quá yếu, phải tăng cường.
Hoá ra đan dược vẫn luôn ở trên bàn trà bên cạnh sô pha, Sở Qua đưa tay ra là lấy được, vừa rồi chỉ giả vờ đứng lên thôi.
Thu Vô Tế ngậm đan dược tức giận trừng mắt với Sở Qua, lại nghe thấy hắn ôn nhu nói: "Muốn nằm bao lâu thì nằm, cứ như vậy hoá đan, anh hộ pháp cho em"
Thu Vô Tế lại cảm thấy mình ngậm không phải là đan dược, thật sự nằm gối đầu trên đùi bạn trai, bạn trai đút cho một viên kẹo sô-cô-la.
Nàng do dự một chút, hàm hồ không rõ lẩm bẩm: "Em hoá đan sẽ nhập định, anh không được thừa cơ..."
"Được được được." Sở Qua 'chu môi' quệt quệt vào đan dược nàng ngậm ở môi nói: "Đợi đến lúc anh đánh được em, anh biết."
Thu Vô Tế nghĩ ngợi, cũng đưa tay ra bàn trà, lấy một viên đan dược khác, nhét vào miệng Sở Qua: "Phần này của anh, không cần hộ pháp."
Sở Qua cũng cảm thấy đây không phải là phục đan tu luyện.
Rõ ràng chính là đang cho nhau ăn kẹo sô-cô-la.
Ai nói tu luyện là khô khan, đây rõ ràng là rất ngọt.