Chương 336: Thế giới của nhau (2)
Chương 336: Thế giới của nhau (2)Chương 336: Thế giới của nhau (2)
Sao những người này thật sự nhìn thấy cái gì cũng muốn chụp ảnh để đăng lên mạng vậy, có ý tứ sao?”
Vòng bạn bè giống Viêm Thiên Liệt, cứ vài ngày lại ăn cái này, ăn cái kia, những món ăn đó rất đẹp sao? Còn chưa ăn đồ ăn mình làm. Vòng bạn bè của Thu Vô Tế nàng vẫn trống trơn, cái gì cũng không có... à, dù sao bạn bè cũng chỉ có hai người, một là Sở Qua, một là Viêm Thiên Liệt, đăng cho ai xem...
Ham muốn chụp ảnh của các cô gái cuối cùng cũng cắt đứt ý tưởng tiếp tục thay y phục của Thu Vô Tế, nàng dứt khoát mặc món đồ trên người rồi đi ra ngoài, đem áo ngắn tay mình mặc khi nãy đến cho vào túi nói: 'Mua một cái là được rồi."
Sở Qua nhìn, đồ của nàng vẫn là màu vàng nhạt, nàng chọn theo miêu tả văn vẻ lúc nãy của hắn... hắn không khỏi bật cười: "Mấy bộ khác cũng mua đi, không tiết kiệm cái này."
"Đắt quá, anh không cần kiếm chút tiền là phiêu sao?"
Sở Qua rất bất đắc dĩ nói: "Phiêu không phải anh... em thỉnh thoảng cũng phải mua một bộ, không bằng một lần mua nhiều một chút."
Thu Vô Tế hừ một tiếng không nói gì, chuyện mua y phục của con gái, gọi là chyện sao, thay đổi đẹp mắt còn không phải cho anh ngắm sao...
Cô gái bán hàng vào lúc này lại hỏi một câu: "Anh ơi, anh không thử sao?"
Sở Qua sửng sốt nói: "Tôi? Cổ trang? Tóc ngắn không thích hợp đâu." "Cũng có tiểu ca tóc ngắn mặc rất đẹp, thực ra không được vẫn có thể đội tóc giả."
Thu Vô Tế mắt sáng lên, quan sát Sở Qua một lượt.
Nếu như hắn mặc cổ trang...
Hai người trường kiếm dắt tay, đi lại trên đường phố mưa bay.
Sở Qua nhìn biểu tình đó của nàng liền biết nàng đang nghĩ gì, bất đắc dĩ cười nói: "Được được, anh đi thử."
"Bộ này, bộ này." Thu Vô Tế chỉ vào bộ Lam Bạch Kiếm Khách nói: "Cái này có chút tiên hiệp khí."
Sở Qua nhìn một cái:"Đây giống như COS kiếm tam."
Cô gái bán hàng khen ngợi: "Hình như... quả thực rất thích hợp."
Ảnh chụp cô gái mặc hán phục hiện đại tấm sau còn đẹp hơn tấm trước, tiểu soái ca mặc hán phục thì không được mấy tấm, cuối cùng căn bản là bởi vì vẫn là vấn đề điển hình, khí chất không ổn, nhìn kỳ kỳ.
Thế nhưng quả thực cũng có người rất thích hợp, chỉ cần bạn đủ đẹp trai, cho dù cạo trọc đầu cũng là tăng đẹp, huống hồ là tóc ngắn.
Sở Qua rất soái.
Lúc Sở Qua thay bộ kiếm khách này đi ra, giống hệt với Kiếm Tam Thuần Dương ở trong game đi ra, các cô gái vây quanh cuối cùng cũng không có cách nào nhịn được nữa, lấy điện thoại ra chụp lia lịa.
Thu Vô Tế dù đẹp, thi cũng là nữ.
Soái ca hán phục rất hiếm thấy! Đây cũng không phải là diễn viên, chỉ là một tiểu soái ca đi đường tuỳ tiện vào thử, cái này có thể phát lên weibo chém gió một năm.
Không đúng, đôi này hình như có chút quen mặt. ... Bọn họ là tình đầu mùa thu, đến trung thu còn dắt tay nhau ra ngoài hành chó đúng không? Đã xong chưa hả...
Các cô gái lệ tràn mà đi.
Đôi mắt đẹp của Thu Vô Tế sáng lên nhìn Sở Qua, trong mắt dần có chút lăn ăn.
Thật sự là đẹp... càng muốn nhìn thấy lúc hẳn đi vào trong sách.
Hôm đó bản toạ sẽ kéo tay hắn, thông báo cho toàn tông biết, người đàn ông này là đạo lữ của bổn toạ, không biết thiên hạ Cửu Châu, có biểu tình gì?
"Anh ơi, đây là quà tặng của cửa hàng..." Cô nhân viên bán hàng đôi mắt cũng sắp thành hình trái tim rồi, chỉ còn thiếu hỏi wechat của Sở Qua nữa thôi, lúc đưa quà tặng cho Sở Qua, đầu ngón †ay còn thuận theo trêu hắn.
Sở Qua lại không cảm thấy gì, nhìn quà tặng mà ngây ngốc: "Long Tuyền Kiếm à? Còn đắt hơn y phục đúng không?"
"Cái này của chúng tôi không phải là kiếm thật, chỉ là kiếm nhựa mà thôi, vỏ kiếm làm thành vân gỗ, thực ra cũng không phải là gỗ thật, rất nhẹ. Trang phục kiếm khách này của anh, mang theo cái này vô cùng soái khí."
"Của cô ấy thì sao?" Sở Qua đòi kiếm thay Thu Vô Tế.
".. à" Cô nhân viên bán hàng không tình không nguyện mà đưa một thanh kiếm khác cho Thu Vô Tế.
Thu Vô Tế cũng không để ý, mỉm cười nhận lấy, nhìn vân gỗ trên vỏ kiếm, trong mắt đều là ý cười và hồi tưởng.
"Đi thôi." Nàng kéo tay Thu Vô Tế.
"À, đi" Hai người cầm kiếm, mặc đồ cổ trang, sánh vai rời khỏi trung tâm thương mại.
Phía sau còn có mấy cô gái, hâm mộ xì xào bàn tán: "Tôi đánh cược với các cậu, họ nhất định là người COS chuyên nghiệp."
Bạn đi cùng không phục nói : "Nghĩ nhiều rồi, COS hán phục nổi tiếng mọi người tối thiểu đều từng nghe qua a, đâu có bọn họ."
"Đó rốt cuộc là soái ca mỹ nữ ở đâu ra mà đẹp như vậy chứ, a a a tôi sắp tan chảy rồi."
Có người khác do dự nói: "Liệu có loại khả năng đó không, tới nói là có thể nhé, họ thật sự là người cổ đại xuyên không đến..." Các bạn bè đều cười đến gãy lưng: "Cậu tỉnh lại đi, nhìn đôi giày của họ, trên chân của soái ca đó vẫn là giày của ERKE nữa..."
Tiếng cười của các cô dường như vàng xa tận chân trời, trời thu đang tối dần, Thu Vô Tế một tay câm kiếm một tay ôm cánh tay của Sở Qua, hai người bước đi từng bước, chậm rãi đón tà dương.
Em vì anh mà hoà vào thế giới hiện đại.
Anh cùng em mặc đồ cổ trang
Chúng ta cầm kiếm dắt tay, đi vào thế giới của nhau, đi qua trong sách ngoài sách, từ xưa đến nay, bên sông giữa núi, mưa sáng nắng chiều.