Chương 343: Hành trình chơi game của Thu Thu
Chương 343: Hành trình chơi game của Thu ThuChương 343: Hành trình chơi game của Thu Thu
"Lại nói trung thu đã là tết đoàn viên với người thân, mà bố mẹ anh vẫn không Về sao?"
Cho đến sáng ngày hôm sau khi ăn sáng, Thu Vô Tế mới nghĩ đến chuyện này...
Trước mắt mà nói,người thân" duy nhất của nàng là Sở Qua, Sở Qua ở đây chính là đoàn viên. Có thể nghĩ đến đối với Sở Qua mà nói còn có người nhà khác, đã không tệ rồi...
Sở Qua cười nói: 'Mấy năm nay đều như vậy, trên wechat mọi người chúc nhau một chút. Trước kia cảm thấy rất không vui, bây giờ thì không có gì nữa, biết họ đang bận làm việc quan trọng."
Bữa sáng là bánh trung thu lớn từ tối qua, hút chân không giữ độ tươi, xay ít sữa đậu nành uống cùng, cũng vẫn rất ngon, xem ra còn có thể ăn được mấy ngày nữa...
Sở Qua chậm rãi ăn bánh, lại nói: "Từ một góc độ khác mà nói, đàn ông lập gia đình rồi, nhà là ở đây, có em ở đây chính là đoàn viên."
Thu Vô Tế khẽ cong khoé mắt, con gấu lớn này nói chuyện càng ngày càng dễ nghe rồi.
Lập tức nghiêm mặt nói: "Ai lập gia đình với anh chứ?"
Sở Qua nhịn không được bật cười, cũng không phản bác.
Thu Vô Tế nhìn cái biểu cảm ung dung như đại cục đã định đó của hắn liền tức giận.
Ai nói bạn trai bạn gái thì là lập gia đình, những năm nay bạn trai bạn gái rất bình thường, tư tưởng này của anh sao lại còn cổ hủ như vậy.
Thu Vô Tế dùng lực cắn một miếng bánh, hình như đang nhai ánh trăng thiên đạo thối ở trong sách. .
Sở Qua nhìn nàng như vậy liền buồn cười nói: "Anh phải đi gõ chữ rồi, hôm nay em có thể thử chơi game xem."
Thu Vô Tế nói: "Em thấy mọi người đều thảo luận là đi đâu chơi, nói kỳ nghỉ dài cần phải ra ngoài chơi."
Sở Qua đau xót nhìn nàng nói: "Nghỉ dài ra ngoài chơi, không phải là chơi, mà là bị chơi. Cảnh gì cũng không thể xem, chỉ xem người. Em nghĩ đến công viên tối qua..."
Thu Vô Tế nghĩ đến công viên tối qua người đông nghìn nghịt, lòng liền ưu tư nói: "Vậy bọn họ vì sao còn phải ra ngoài vào ngày này để chịu tội chứ?" "Không phải mọi người chọn lúc này, mà là đại bộ phận loại trừ lúc này ra thì không có thời gian để đi..."
Thu Vô Tế sửng sốt, lập tức cảm thấy "chúng sinh đều khổ, 'công việc' làm cô trợ lý của mình thật nhàn nhã thoải mái.
"Hôm đó anh nói, còn tồn nhiều bản thảo, chúng ta tìm thời gian không có người thì ra ngoài chơi, thế nào?" Thu Vô Tế rất kỳ vọng hỏi.
Sở Qua cười nói: "Lúc trước em căn bản không muốn ra ngoài."
"Em không phải không muốn ra ngoài, là cảm thấy chỗ gần vẫn chưa hiểu rõ, tìm hiểu chỗ xa cũng không có ý nghĩa, hiện giờ chỗ gân em đã hiểu kha khá rồi, có thể suy nghĩ về việc đi đến chỗ xa rồi."
Sở Qua cảm thấy lời này chính là cái cớ, rõ ràng là bây giờ bắt đầu thích cùng bạn trai ra ngoài chơi rồi, trước kia không có hứng thú mà thôi... có điều quả thực ý vị nàng xâm nhập vào thế giới hiện đại càng ngày càng dày đặc rồi, chuyện tốt.
Liền nói: "Muộn hơn nữa thì vào đông rồi, ra ngoài cũng không chơi được, hay là có thể suy nghĩ đi Hải Nam đón tết?"
Khái niệm đón tết này trong sách cũng có, Thu Vô Tế nghe nói liền cao hứng nói: "Vậy là thoả thuận xong rồi nhé, mấy ngày này anh viết nhiêu bản thảo chút."
Sở Qua khổ tâm bị trợ lý nhà mình đuổi đi gõ chữ viết bản thảo.
Thực ra tác giả có thể tích bản thảo 9ì...
Độc giả luôn cảm thấy mỗi ngày tác giả viết ba chương upload hai chương, không phải chính là mỗi ngày tồn một chương sao, một năm có thể tồn được ba trăm sáu mươi lăm chương? Thực ra 99% tác giả tồn bản thảo chỉ tôn một ít ở giai đoạn chuẩn bị lúc mới mở sách thôi, cái này một khi có rồi sẽ khiến người ta mất đi cảnh giác, dù sao tôi có bản thảo, hôm nay nghỉ ngơi một chút, hoặc là tôi có bản thảo, hôm nay bạo chương cuốn chết những tiện nhân kia.
Cái gì? Lượng tiêu thụ giảm xuống 100 rồi? Xem tôi thêm một chương nữa lên đi.
Cái gì? Nguyệt phiếu bị người ta cướp rồi? Tôi thêm câu nguyệt phiếu làm chết bọn họ.
Ai ya hôm nay cùng bà xã đón trung thu, không sao tôi có bản thảo.
Vì vậy bản thảo vĩnh viễn chỉ là vật tiêu hao, chỉ sẽ càng ngày càng ít cho đến khi bằng 0, là không thể tăng thêm...
Hôm nào đó bỗng nhiên phát hiện, bản thảo của tôi đâu? Nhiều chương tồn như vậy sao giờ lại không còn nữa huhuhu...
Bây giờ bắt đầu tồn bảo thảo?
Hôm nay thủ cảm tốt, viết thêm một chương, ha ha ha quá tốt rồi, rất lâu rồi không có kiên định như vậy, ngày mai tính là có thể ngủ nướng rồi...
Tồn cái trứng.
Sở Qua quen biết nhiều tác giả như vậy, sau khi đến mấy chục vạn chữ còn có thể tôn bản thảo, một người cũng chưa từng thấy. Nếu như có, đó chính là tối nay tồn một chương sáng mai đăng.
Có tác giả năm ngoái dự định tồn bản thảo cho năm mới, kết quả đêm giao thừa vẫn còn ngồi gõ chữ, nói đếu là rơi lệ.
Cho nên tồn bản thảo đợi qua năm mới đi Hải Nam, nghĩ thế nào cũng như đang nói mê.