Chương 357: Chân tướng dị năng của Sở Qua (1)
Chương 357: Chân tướng dị năng của Sở Qua (1)Chương 357: Chân tướng dị năng của Sở Qua (1)
Chuyện xảy ra ở chỗ xa, hai người Sở Qua hiển nhiên không hề biết.
Bọn họ đang ngủ say.
Đan dược hôm nay ngọn lửa nhỏ luyện, đối với hai người có hiệu quả cực kỳ tốt, trước khi ngủ tu luyện một tiếng đồng hồ vẫn chưa có cảm giác gì, trong lúc ngủ thân xác và hồn phách lại bắt đầu tự mình kết hợp diễn hoá, làm được hiệu quả mà Thu Vô Tế trước khi chọn lấy đan dược này cũng không ngờ tới.
Bởi vì phân thân này của Thu Vô Tế, cho đến nay nàng cũng không hiểu quá rõ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì,
Rõ ràng là thân thể do nàng ảo hoá ra, về lý mà nói thì thân thể này không †ồn tại, chỉ có thể tính là một hồn thể. Ví dụ như nàng rời khỏi thế giới này trở về trong sách, thân thể cũng không còn nữa, sẽ không còn lại một phần thân thể nào để lại cho Sở Qua chơi cả.
Nghĩ đến điều đó liền không lạnh mà run, ai da quá đáng sợ...
Thế nhưng nếu đã là thân thể không †ồn tại, ngày bình thường nhìn lại vẫn cứ không có gì khác với thân thể thực, biết bẩn biết đói, thậm chí hiện giờ còn đến ngày kinh nguyệt nữa.
Cái này không tu tiên.
Về lý mà nói nàng muốn xây dựng ra một thân thể thì cần lực lượng không hề nhỏ, căn bản không phải là chỉ một phân hồn là có thể làm được. Chính là năng lực của chân thân, cũng không có cách nào bỗng dưng tạo ra nhục thân, cần lượng lớn bảo vật làm căn cơ để diễn hoá thân thể, tỷ lệ thành công vô cùng thấp, cho dù thành công rồi e rằng thân thể này cũng không có linh hoạt như Vậy...
Suy cho cùng tu sĩ nhân giới còn chưa phi thăng, năng lực thật sự không đủ.
Bình thường nhìn như rất không quen, Thu Vô Tế cũng rất ít thảo luận vấn đề này với Sở Qua... làm sao có thể tuỳ tiện cùng nam nhân thảo luận về vấn đề thân thể này được, thật sự là, có cần mò một cái xem có phải là thật không?
Nhưng mà thân thể này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, vẫn luôn là Thu Vô Tế giấu câu đố chưa có lời giải này trong nội tâm, đây là một trong những vấn đề mà nàng đặc biệt chú trọng nghiên cứu ở thế giới hiện đại này. Cái gì mà một phòng chưa thấu triệt không muốn theo đuổi xa hơn? Rõ ràng là ngay cả thân thể cũng không nhìn thấu, đâu có ý niệm sao trời biển rộng chứ.
Buổi tối lúc tỉnh táo ăn đan dược cũng không cảm thấy gì, nửa đêm sau khi đi ngủ, hồn hải bình tĩnh, mông lung mơ hồ, Thu Vô Tế lại bắt đầu nằm mơ.
Một giấc mộng tỉnh táo giống như nội thị, nhìn thấy bản thân mình.
Nàng nhìn thấy một thân thể hư ảo, lơ lửng ở trong hư không không người, thân thể giống như một đám sương mù, trong suột không thể bắt được.
Đó vốn là trạng thái chân chính của thân thể này của nàng mới đúng.
Sau đó dân dần có màu sắc, từ hình hài đơn giản biến thành cực nhiều màu sắc, đó là ảo hoá của bản thân, vốn dĩ là lừa dối thị giác, khiến người ta nhìn thấy cảm thấy giống như người thật mà thôi.
Thu Vô Tế gần như có thể xác định được, lần đầu tiên khi bản thân xuyên ra, cầm kiếm kề trên cổ của Sở Qua, chính là trạng thái như vậy.
Đường ranh rới trước sau chính là, chân chính tiếp xúc với Sở Qua, sau khi bị các loại thăm dò của Sở Qua nhận định đây quả thực chính là Thu Vô Tế.
Vì vậy hư không trong mộng lại xuất hiện một đường dây khác, đến từ phòng kế bên, lốm đa lốm đốm, tán lạc trong hư không.
Thân thể này từ không có căn cứ, bắt đầu có căn cứ, chính là đan xen giữa thế giới hiện thực và thế giới tưởng tượng của hắn.
Lúc bản thân hiện ra dáng vẻ như vậy, hợp nhất làm một với Thu Vô Tế trong tưởng tượng của hắn, ảo hoá chính là chân htuwjc.
Nữ chính thật sự từ trong sách chạy ra ngoài rồi. Sau khi hắn nhận định chuyênhj này, thân thể ảo hoá trở thành thân thể chân thực.
Cho nên... lần đầu tiên Thu Vô Tế ra ngoài và lần thứ hai Thu Vô Tế ra ngoài, thực sự không giống nhau.
Là hắn ảo tưởng thành thật?
Hay là sau nàng chạy ra nhận được công nhận, khiến hắn vốn dĩ cũng không biết Thu Vô Tế trong như thế nào thì đã có thể xác định được rõ dáng vẻ, vì vậy mới thành thật?
Hay là cả hai kết hợp, quan hệ nhân quả?
Không biết.
Thu Vô Tế có thể nhìn thấy là, đó vốn dĩ chỉ là màu sắc của hồn thể ảo hoá lại bắt đầu có xương cốt có máu thịt, một con người chắc hẳn là có tất cả mọi thứ đang dần dần thành hình, hồn thể biến thành người thật, một người thật hoàn toàn không phù hợp với lẽ thường rõ ràng là một người tu tiên, không sợ nóng lạnh nhưng lại biết đói, thế nhưng biết đói mà lại không có kinh nguyệt.
Bởi vì thân thể này là do hắn tưởng tượng ra...
Hắn hi vọng cô gái này sống cùng với hắn, cho nên cô ấy biết đói, biết bẩn, biết ngủ, có sẵn tất cả mọi thứ mà cuộc sống bình thường cần.
Hắn không nghiêm túc suy nghĩ về chuyện kinh nguyệt, vô thức coi người tu tiên sớm đã trảm xích long rồi, vậy thân thể này liền không có kinh nguyệt.