Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 368 - Chương 368: Mỏ Khoáng Của Tôi Cũng Tặng Cậu (2)

Chương 368: Mỏ khoáng của tôi cũng tặng cậu (2) Chương 368: Mỏ khoáng của tôi cũng tặng cậu (2)Chương 368: Mỏ khoáng của tôi cũng tặng cậu (2)

Chị Manh Manh... hu hu hu...

Thu Vô Tế nhìn thấy đức tính đó của hẳn thì biết chiếc xe này quá nửa là vô cùng đắt đỏ, bất đắc dĩ nói: "Mình chỉ hỏi thôi, tham khảo để sau này mua xe, cũng không nói muốn cậu tặng."

Sở Qua: "Hu hu hưu..."

Thu Vô Tế trừng mắt với hắn.

Sở Qua lập tức ngồi thẳng nói: "Anh sẽ không khuất phục trước phú bà."

Chu Manh Manh nhìn kính chiếu hậu, bật cười: "Hai người cứu ba mình, lại giúp mình giải quyết phiền phức cực lớn, cho dù là bản thân ba mình, ông ấy cũng sẽ tặng quà báo đáp hai người. Nếu như chỉ một chiếc xe cũng không nhận, vậy thì không coi trọng nhà mình rồi."

Thu Vô Tế nói: "Vậy cũng không nhất định là xe..."

"Ờ đúng rồi, hai người đang cần phòng cưới đúng không? Dễ nói..."

"Không phải..." Thu Vô Tế che mặt nói: "Đừng có biến chất nữa Manh Manh”"

Chu Manh Manh thở dài nói: "Hai người a... được rồi, trở về rồi nói."

Thu Vô Tế vẫn luôn có chút hứng thú với xe, trước kia từng cân nhắc G của Trương Kỳ Nhân. Ngược lại không phải nói thích bản thân chiếc xe, nàng ngay cả nhãn hiệu xe cũng không nói ra được ba loại nữa. Cũng không phải là có chỗ nào rất cần xe, ăn mặc ở đi lại mà, thế giới này và thế giới trong sách khác nhau rất lớn về cách ra ngoài, nàng cũng muốn thể nghiệm một chút mà thôi. Nhưng mà thế giới rất hiện thực, cậu không có tiền, muốn thể nghiệm cũng không có cửa.

Sở Qua nhìn dáng vẻ của nàng, cũng cân nhắc xem lúc nào thật sự mua xe thì thôi đi. Tiểu khu đó của bọn họ suy cho cùng cũng có mấy vòng, chỗ đỗ xe không tính là quá chất, thật sự muốn dùng xe vẫn là tương đối thuận tiện, cũng không †ồn tại vấn đề lúc trước lừa dối nàng là chỗ đỗ xe quá đắt.

Tay làm hàm nhai, mua xe gì đó ngược lại cần phải nghiên cứu kỹ một chút, nhãn hiệu thì không vấn đề, quan trọng là giá cả tương đối cao, bố trí tốt, lại đẹp đẽ, còn phải lớn... hắn biết Thu Thu chắc chắn muốn cái lớn... có thể đựng...

Chung Dật ngồi ở ghế lái phụ, thông qua kính chiếu hậu ở bên ngoài vẫn luôn nhìn biểu tình của Sở Qua, bỗng nhiên mỉm cười.

Thật sự là không dễ dàng, dị năng đến trình độ cường đại như hắn, muốn chiếc xe còn phải cân nhắc tay làm hàm nhai.

Nếu như ai ai cũng như vậy, dị năng ra đời thì có vấn đề gì chứ?

Đáng tiếc người như vậy quá Ít...........

Về đến bệnh viện, Thái Chí Kiên đang đỡ lão Chu đi bộ trên bãi cỏ, tiến hành hoạt động khôi phục, dáng vẻ con rể hiếu huận rất không tệ. Nhìn ra được phen chiếu cố này khiến khúc mắt của lão Chu với hắn hình như cũng biến mất đi không ít, trên mặt cũng là nụ cười.

Đồng thời xung quanh cũng có vài vệ sĩ đến bảo vệ xung quanh, xem ra lão Chu gặp kiếp nạn, đã từ bỏ đức tính không đếm xỉa đến mọi thứ trước kia đi dạo công viên, đánh cờ, chụp ảnh, bắt đầu điều người bảo vệ mình rồi.

Chu Manh Manh nhìn thấy dáng vẻ hoà hợp vui vẻ của ba và chồng, cũng rất vui vẻ, chạy như bay đến đỡ bên kia của cha, cười nói: "Hôm nay ba cảm thấy tốt hơn chưa?”

Lão Chu nói: "Ngoại trừ tỉnh thân còn có chút mệt mỏi, cả người cũng rất tốt... Chí Kiên nói con đi gặp Đỗ Liên Phong sao? Bọn họ không ức hiếp con chứ? Ba đã quyết định rồi, trở về bán mỏ khoáng đi là xong chuyện, sau này cũng không..."

"Ba, bọn họ bị đuổi đi rồi."

"Hử?" Lão Chu nhìn Chung Dật, Chung Dật gật đầu.

Lão Chu nhập tức nghĩ đến Tam Oa và Lục Oa, thần sắc giật giật nhìn Sở Qua nửa ngày, mới thở dài nói với Chung Dật: "Cậu nói cậu làm Nhà Đen gì đó, cuối cùng toàn là người ta phải bận rộn vì Nhà Đen cậu."

Chung Dật lý trực tráng khí nói: "Bọn họ không phải là người của Nhà Đen tôi sao?"

"bù"

"Cho nên ông gia nhập Nhà Đen không sai mà, sau này dứt khoát bỏ mặt nạ đi, chúgt bản lĩnh đó giả vờ làm người bịt mặt gì."

Lão Chu lười để ý đến hắn, quay đầu lộ ra nụ cười sáng lạn với Sở Qua : "Tam Oa nghĩ khí không nói, sau này muốn lão Chu làm gì cứ việc lên tiếng! À đúng rồi, thấy cậu ngày ngày đi xe điện, làm chiếc xe tốt nhé, thế nào?"

Chu Manh Manh liên cười.

Sở Qua che mặt nói: "Sao cha con hai người giống nhau vậy, tôi không muốn cái này có được không?"

"Ồ, vậy nhà. "

"Không phải, lão Chu à..." Sở Qua võ vai của ông nói: "Nếu như thật sự muốn cảm ơn tôi, tôi có một yêu cầu quá đáng không biết ông có chịu không..."

"Gả Manh Manh cho cậu à?"

Thái Chí Kiên: "..."

Chu Manh Manh: "..."

"22 2" Thu Vô Tế tức giận nói: "Lão tặc, chuyện cứu ông tôi không có phân đúng không?"

"Nói đùa thôi, nói đùa thôi..." Lão Chu vội vàng cười bồi, Nhà Đen ai không biết Lục Oa tuy nói ít, thực ra Tam Oa mới là khí quản viêm a...

Ông có chút tiếc nuối thở dài: "Vậy thì thế nào, cậu ngay cả muốn con gái tôi tôi cũng cho, đừng nói cái khác, nói đi, cậu cần gì?"

"Ngược lại cũng không cần gì, chỉ là muốn đến hầm khoáng của ông nghiên cứu một chút." Sở Qua thận trọng quan sát thần tình của lão Chu, không biết này này liệu có chạm vào vảy ngược của ông không. Suy cho cùng tất cả đều là cái này gây nên, ngộ nhỡ lão Chu cảm thấy hắn cũng mưu đồ bất chính thì không hay rồi...

Nhưng thấy lão Chu tiêu sái cười nói: "Tôi còn tưởng là gì nữa chứ, thực ra nếu không phải liên quan đến phân chia tài sản phiên phức, thì mỏ khoáng tôi cũng có thể tặng cậu."
Bình Luận (0)
Comment