Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 374 - Chương 374: Ba Sở Lần Đầu Xuất Hiện (2)

Chương 374: Ba Sở lần đầu xuất hiện (2) Chương 374: Ba Sở lần đầu xuất hiện (2)Chương 374: Ba Sở lần đầu xuất hiện (2)

"Anh còn không phải đãi ngộ nhân vật chính à? Đúng đúng, anh vượt xa cả đãi ngộ nhân vật chính." Thu Vô Tế lẩm bẩm mấy tiếng, không nói nhiều, hai người cũng lên xe cáp điện trở vê, một đường về mặt đất.

Thái Chí Kiên vẫn đứng ở bên ngoài chờ đợi, thấy hai người ra ngoài, ánh mắt ám muội nhìn chằm chằm quan sát khắp người Sở Qua một lượt, cười nói: "Lợi hại, lợi hại, hoàn cảnh này mà cũng có thể."

Sở Qua muốn đá: "Được rồi, không phát hiện gì, về thôi."

Thái Chí Kiên cũng không có buồn bực vì đi một chuyến lãng phí thời gian, vẫn mỉm cười, lái xe đưa hai người về bệnh viện........ "Chuyện lần này, vẫn là khiến ba cảm thấy trong nhà cần có một người đàn ông." Lão Chu dựa vào giường bệnh, kéo tay Thái Chí Kiên thở dài nói: "Chăm sóc tốt cho Manh Manh."

Thái Chí Kiên trả lời rất có lực: "Ba yên tâm, con trở vê sẽ dọn về."

Thần sắc của Chu Manh Manh có chút vui mừng.

"Tuổi tác cũng không còn nhỏ nữa, các con cũng đừng mải chơi nữa, sống cho tốt, sinh con đi." Lão Chu lại khuyên Chu Manh Manh.

Chu Manh Manh "ờ' một tiếng.

"Còn vê mỏ khoáng này..." Lão Chu trầm ngâm một lát, vẫn nói: "Ba quả thực không muốn... mỏ khoáng này ba dự định bán cho nhà nước theo giá thị trường, mới là kết cục thoả đáng nhất cho nó, sẽ không hại bất kỳ ai. Sau này chúng ta tự mình làm ấm, bán lá trà, haizz, thực ra cũng là món lợi kếch sù, đủ để con sinh mấy đứa cũng không ăn hết."

Chu Manh Manh không có một chút hứng thú nào với mỏ khoáng, nghe nói vậy ngược lại rất vui mừng: "Nên như vậy, để bọn họ tìm quốc gia đi. Hiện giờ những người đó đều vẫn chưa đi, con cũng sợ bọn họ giở trò."

Thái Chí Kiên cười cười không nói.

Thu Vô Tế mở miệng nói: "Khả năng giở trò cũng không cao, đừng quá lo lắng. Ngược lại có chuyện khác muốn hỏi bá phụ, lúc đó khi đội địa chất đến khảo sát, có tình huống đặc biệt gì không?"

Lão Chu suy nghĩ nói: "Có mấy người không giống người của đội địa chất lắm, à đúng rồi, một người dẫn đầu còn có chút giống Sở Qua, ha ha."

Sở Qua sửng sốt: 'Có chút giống cháu sao? Tuổi tác bao nhiêu?”

"Hơn năm mươi, tướng mạo cũng rất đẹp trai, còn để lại một chữ Hồ giống chữ của Lỗ Tấn, có chút khí văn nhân."

Sở Qua: "... vậy không sao rồi."

Thu Vô Tế truyền niệm: "Thế nào? Anh còn muốn hỏi gì sao..."

Sở Qua: "Hỏi gì, đó là cha anh, Li Tao Hồ Tử đó vừa nghe là biết. Bằng không đâu có ai có thể đẹp trai gần như anh..."

Thu Vô Tế: "..."

Cho nên tảng đá kỳ quái kia, là ba Sở để lại?

Để lại để quan trắc quặng mỏ này?

Tảng đá đó thật kỳ quái...

Thấy dáng vẻ như có điều suy tư của nàng, Sở Qua truyên niệm nói: "Có gì đặc biệt chúng ta về nhà nói, cùng lắm thì hỏi mẹ anh, chắc là chuyện gì cũng rõ thôi, còn hơn bản thân đoán mò."

Thu Vô Tế gật đầu.

Sở Qua liền nói: "Nơi này không có chuyện của chúng tôi rồi, tôi và Thu Thu Về trước."

"Tôi tiễn hai người" Chu Manh Manh thân thiết kéo cánh tay Thu Vô Tế đi ra ngoài: "Thu Thu - cậu thật sự là quý nhân của mình, nếu như mình là hoàng đế nhất định sẽ thu cậu vào hậu cung."

Sở Qua tức giận nói: "Này, hình như em chưa xuất lực, chị cứ kéo bạn gái em như vậy?"

Thu Vô Tế liền cười nói: "Thân phụ nữ a, ba cô ấy cũng coi em giống như chưa xuất lực, muốn đem con gái gả cho anh đó."

Chu Manh Manh cười hi hi ghét sát bên tai nói: "Dáng vẻ ghen tuông của Thu Thu thật đáng yêu..."

"Hừ hừ, ai ghen với anh ấy, một con heo thối, cậu có bản lĩnh thì tán đi."

"Mình cũng không có bản lĩnh, sợ bị cậu đánh." Chu Manh Manh cười hi hi nói: "Nói không chừng chồng mình có bản lĩnh, mình cũng nhìn thấy anh ấy và Sở Qua có một sợi nối liền rồi, không biết là tình bạn hay là tình đồng giới đây, hi hi"

Thu Vô Tế nhìn Sở Qua một cái.

Bước chân của Sở Qua hơi dừng lại, lại như không có chuyện gì cười mắng: "Đù, em thật sự không phải là Gay."

Thu Vô Tế hỏi: 'Manh Manh cậu nhìn ra những sợi đó đại diện cho mối quan hệ gì sao?"

"Ngoại trừ sợi tình yêu là tương đối dễ nhận biết, những cái khác không nhìn ra." Chu Manh Manh có chút thở dài: "Nói không chừng sau này rèn luyện cao hơn có thể nhìn ra được, hiện giờ cũng không có quá nhiều khác biệt so với loại coi bói không đáng tin đó của ba mình, ai và ai không có chút sợi dây quan hệ, minh và cậu cũng có."

Sở Qua dường như vô ý hỏi: "Vậy lão Thái và Chung Dật cũng có sợi dây sao?"

"Nói thế nào cũng là người quen, chắc chắn là có..."
Bình Luận (0)
Comment