Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 375 - Chương 375: Thám Tử Lừng Danh Sở Qua (1)

Chương 375: Thám tử lừng danh Sở Qua (1) Chương 375: Thám tử lừng danh Sở Qua (1)Chương 375: Thám tử lừng danh Sở Qua (1)

Về đến nhà, Thu Vô Tế hình như có chút mệt mỏi ngã người lên sô pha, tiện tay tóm lấy cái gối ôm heo nhỏ ở trên sô pha ôm vào lòng, gác cằm lên gối ôm trầm tư.

Sở Qua cũng dựa vào bên cạnh nghỉ ngơi, hỏi: "Rốt cuộc ở bên dưới phát hiện ra cái gì, xuất thần như vậy?"

"Đầu tiên chính là mỏ khoáng đó căn bản không có nguồn gốc của linh khí, tối thiểu là em tìm không ra."

Sở Qua cũng không để ý nói: "Em cũng không tìm ra, vậy chắc chắn chính là không có thật... không có thì không có, cũng không phải là mỏ của chúng ta."

Thu Vô Tế do dự một chút: "Thế nhưng, lệnh tôn..." "Hử?" Sở Qua trừng mắt.

"Bác, bác trai... ai da lệnh tôn thì sao?" Thu Vô Tế kéo ống tay áo của hắn: "Có phải là quá lâu rồi không đánh anh khiến anh quên mất bản thân mình hiện giờ còn rau bao nhiêu đúng không?"

Sở Qua giơ tay đầu hàng: "Không, không... ba anh thế nào?"

"Nơi đó có một tảng đá đặc biệt, thoạt nhìn không khác gì những tảng đá khác, chính là một phân nham thạch bị vỡ vụn, chỗ nào cũng có."

"Sau đó thì sao?"

"Sau đó Thổ Độn Thuật của em lại không thể dung nhập được, đụng phải." Thu Vô Tế lại ôm lấy gối ôm heo nhỏ, xuất thần nói: "Bất luận là phân tích thành phần thế nào, nó cũng chỉ là một tảng đá, thế nhưng nó nhất định không phải là một tảng đá bình thường, kết cấu chắc chắn có điều vi diệu khác."

"Lần trước nghe thấy có đạo lý như vậy hay là lần trước..."

"Em nói là, tảng đá này rất có thể là biến ra, người biến ra nó rất có thể cũng không phải là quá hiểu rõ về thành phần kết cấu của tảng đá này, chỉ là mô phỏng một chút rồi ném ở đó, cho nên nó sẽ có khác biệt rất nhỏ với tảng đá bình thường, khiến em không dung hoà được."

Lần này đến lượt Sở Qua trợn tròn mắt: "Tự dưng mà có? Hay là thuật biến hoá?"

"Không phải nói là hỏi mẹ anh sao?”

Sở Qua do dự một lát, lắc đầu: "Chuyện khác thì có thể hỏi, nếu như là chuyện rõ ràng liên quan đến bí mật SSS, hỏi thì cũng là làm khó bà ấy."

"Anh đó... chính là quá nghĩ thay người khác..." "Đó cũng không phải là người khác..." Sở Qua thấp giọng nói: "Anh ngược lại cảm thấy, kết hợp với năng lực của anh, chúng ta hoàn toàn có thể tự mình phán đoán ra ảo tưởng cụ thể, khả năng cao đến 90%."

Thu Vô Tế đồng ý với điểm này.

Ảo tưởng một tảng đá ở đó, liền có một tảng đá thật sự ở đó... quá nửa là có chút liên quan đến tinh thần thức hải của bản thân, bất cứ lúc nào cũng phán đoán được tình trạng biến hoá của linh khí.

Loại năng lực này nếu như cao, thật sự là vô cùng đáng sợ.

Trời mới biết hắn có thể thể hiện ra thứ gì? SS... phải bình luận cái này.

"Thật sự là cái này, nếu như ba anh cố ý muốn che giấu năng lực của ông ấy, vậy đoán chừng toàn thế giới cũng không có cách nào đoán được, quá biến hoá đa đoan, thích dẫn dắt thế nào thì dẫn dắt như thế" Sở Qua nói: "Chỉ có chúng ta kết hợp tình hình của bản thân lại mới có thể đoán được, vậy cũng đừng nhiều lời nữa, ngộ nhỡ tiết lộ gì đó, chính là làm hại đến ba."

Thu Vô Tế gật đầu, ngược lại lười không xoắn xuýt nữa.

Thực ra ba mẹ của Sở Qua có năng lực gì, nàng cũng không có hứng thú. Có lẽ từ trong đó có thể mò ra được năng lực của Sở Qua? Thế nhưng Sở Qua ở bên cạnh, hà cớ gì phải bỏ gần tìm xa. Ngoài ra, nàng cũng không có hứng thú vê năng lực của bất kỳ ai của thế giới này.

Cho dù ảo tưởng cụ thể vô cùng ngưu bức... Thu Vô Tế có con đường kiên định của bản thân, kiếm đạo của nàng, tiên đồ của nàng, mới là duy nhất. Tu đến tạo hoá, bản thân cũng có thể tự nhiên mà có, cũng có thể nhất niệm sáng thế, thậm chí còn trực quan hơn bọn họ.

Chỉ là đáng tiếc, vốn dĩ cho rằng mỏ khoáng này là kíp nổ để tìm kiếm linh khí thức tỉnh, sự thực lại chứng minh SSS người ta cũng từng chú ý đến, không có gì đáng để xem rồi.

Thực ra về mặt lý luận, chuyện máy móc quốc gia điều tra, rất khó có thể bỏ sót bí mật để khiến người khác đến tìm kiếm, bất luận là Chung Dật, Đỗ Liên Phong, hay là bọn họ, cảm thấy cũng đều là tốn công vô ích.

Đi nghiên cứu nguồn gốc linh khí, còn không bằng nghiên cứu thêm tu hành của bản thân, lúc nào có thể thật sự ra được chân thân, hoặc là Sở Qua tiến vào, hình như là càng có ý nghĩa hơn một chút.

Quay đầu lại nhìn Sở Qua, Sở Qua cũng dựa vào sô pha nghĩ chuyện này.

Thu Vô Tế hỏi: "Anh còn đang nghĩ cái này sao? Em hiện giờ cảm thấy khôg có gì có ý nghĩa quá lớn, linh khí thức tỉnh thế nào, cẩn thận suy nghĩ thì có liên quan gì đến chúng ta? Giống như lần này gặp cơ hội rồi, thuận tay nghiên cứu một chút mà thôi, vì vậy xoắn xuýt hình như cũng không cần."

"Không, anh sớm đã lười nghĩ rồi, bản thân anh ba mẹ đang làm chuyện gì, anh quản nhiều như vậy làm gì, sớm muộn cũng có trời nói cho anh biết."

".. vậy anh đang nghĩ gì?"
Bình Luận (0)
Comment