Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 391 - Chương 391: Hoán Đổi Thời Không (1)

Chương 391: Hoán đổi thời không (1) Chương 391: Hoán đổi thời không (1)Chương 391: Hoán đổi thời không (1)

Thu Vô Tế chạy ra ngoài đi học lái xe, Sở Qua một mình ở nhà lẻ loi trơ trọi, thế nhưng cũng không có cảm giác hối hận khi bảo nàng ra ngoài, cảm thấy rất bình thường.

Người vẫn ở đây là tốt rồi, ra ngoài chơi hoàn toàn không giống với cảm giác lo sợ khi trở về trong sách ngăn cách hai thế giới.

Trên thực tế hiện giờ loại cảm giác lo lắng này cũng ít đi rất nhiều. Khống chế thế giới của bản thân càng ngày càng mạnh, bản thân có thể Biến Thiên Kích Địa tiến vào thế giới, còn có thể bắt người ra ngoài, cái này không có lo sợ không nhìn thấy như lúc trước, lực lượng đủ nhiều rồi. Hiện giờ điều cần làm chính là tiếp †ục cố gắng, đem quan hệ này biến thành †uỳ tâm sở dục, tốt nhất là có thể khiến bản thân thật sự xuyên qua, Thu Vô Tế chân thân ra ngoài. Cái này có quan hệ với độ chân thực và độ nhận thức thế giới này, không phải là một sớm một chiều.

Thấp nhất cũng phải khiến bản thân ổn định ảo hoá thành hình người đi vào trong tìm Thu Thu chơi, hơn nữa tận lực có thể ở lâu một chút. Điểm này chắc là có liên quan đến tu luyện, tối thiểu là hồn lực đủ sức chịu đựng được.

Cái trước thì bản không thể nào "rèn luyện" thu hoạch được, cái sau thì có thể, hiện giờ có thể thử.

Sở Qua ăn một viên đan dược, lại tự mình pha một bình linh khí trà, cảm nhận những tia linh khí mà Ngọc Quan Âm trước ngực mang tới, từ trong ra ngoài đắm chìm trong vòng vây của linh khí, thần thanh mắt sáng, tư duy cũng trở nên nhạy bén hơn rất nhiều, tối thiểu là cực kỳ thông thuận.

Dần dân màn hình trước mặt bắt đầu kéo duỗi, biến thành trời xanh mây trắng, bên dưới là dãy núi nguy nga, nước chảy lững lờ.

Trong núi có khe suối, nước ấm chảy róc rách.

Trong mây mù mờ mịt, ẩn hiện Vân Tế Sơn tuyết trắng và đào đỏ.

Sở Qua: "..."

Kiếm khí bỗng nhiên xông lên: "Đi chết đi phụ thần háo sắc."

Sở Qua ôm đầu: "Anh không cố ý mài Ai biết được giữa ban ngày em lại ở đây tắm rửa chứ."

Kiếm khí nghiêng đi, bên dưới có lụa mỏng lượn vòng, Thu Vô Tế khoác xong y phục đứng ở trên hồ tắm, tức giận ngẩng đầu lên nhìn trời.

Bên trên dân dần xuất hiện hư ảnh của Sở Qua, lại dân dần trở nên ngưng thực, miễn cưỡng giống như người thật.

Thu Vô Tế "a" một tiếng, liền nhìn thấy Sở Qua trần như nhộng rơi vào trong nước.

Thu Vô Tế: "..."

Sở Qua: "..."

Thu Vô Tế mặt không biểu cảm nói: "Y phục của anh đâu?"

"Anh vẫn chưa biến hoá ra y phục..."

"Đây cũng không phải là chân thân của anh, chẳng qua chỉ là ý thức của anh ngưng thành, trong lòng nghĩ cái gì thì là cái đấy, chỉ cần nghĩ đến y phục là có y phục! Anh là vô thức cảm thấy mình không biết biến y phục cho nên mới không có, vẫn là cố ý trần truồng."

"Hả? Như vậy à..." Sở Qua suy nghĩ thử xem, quả nhiên trên người chậm rãi xuất hiện áo T-shirt mà hiện thực vẫn mặc.

Thu Vô Tế ghét bỏ nhìn một cái, bỗng nhiên đưa tay đẩy ra một chiêu.

Đệ tử canh gác nhà kho vật dụng hằng ngày của tông môn bỗng nhiên nhìn thấy từ phía ngọn núi chính có một bàn tay bay đến, lấy đi một bộ y phục của nam đệ tử.

Đệ tử trông coi: "2"

Trong không trung truyền tới truyền âm của tông chủ: "Là bổn toạ lấy."

Đệ tử: "Ò..."

Tông chủ lấy nam trang làm gì?

Lẽ nào tông chủ muốn nữ cải nam trang ra ngoài dạo chơi? Thoại bản này câu chuyện không tệ, ngàn vạn lần đừng vô tình gặp gỡ thiếu hiệp giang hồ hoặc dâm tặng gì đó rồi cùng bọn họ tốt lên là được, nếu vô tình gặp gỡ cũng phải là cùng ta...

Trong sau núi, Thu Vô Tế mặt không biểu tình nhìn dâm tặc trước mắt đang ở trước mặt nàng thay đồ của đệ tử.

"Tóc biến dài thêm chút, buộc lại." Nàng nói.

"Ừa.." Sở Qua suy diễn một chút kiểu tóc của tiên hiệp, biến một cái.

Thu Vô Tế có chút sáng mắt, lại tiếp tục nghiêm mặt nói: "Anh đến làm gì?"

"Đây không phải là em đi học lái xe, một mình anh nhàm chán liền thử xem có thể học em phân thân tiến vào chơi không..."

"Em còn chưa bắt đầu học, đang uống trà nói chuyện với giáo viên để kéo gần quan hệ, giáo viên cũng muốn đợi xe đủ người mới bắt đầu dạy."

Mỗi người một câu nói xong, bầu không khí lại yên tĩnh một chút.

Hai người cũng cảm thấy thật kỳ quái...

Thế giới tiên hiệp một thân cổ trang, lại đang nói đến vấn đề học lái xe, ngữ khí còn đặc biệt hiện đại hoá.

Sau đó... hình tượng của hai người cũng kỳ quái.
Bình Luận (0)
Comment