Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 393 - Chương 393: Đem Mình Viết Vào Trong Sách (1)

Chương 393: Đem mình viết vào trong sách (1) Chương 393: Đem mình viết vào trong sách (1)Chương 393: Đem mình viết vào trong sách (1)

Lúc Thu Vô Tế tuyên bố việc thu nhận đệ tử với 'bộ phận nhân sự", Sở Qua cũng không nghĩ quá nhiều, vô thức cảm thấy rất nên.

Bằng không hẳn muốn ngày ngày ở núi chính cùng Thu Vô Tế ở bên nhau, làm sao mà giải thích với các môn hạ? Chẳng lẽ ở hậu viện nhà mình còn phải hại Thu Vô Tế yêu đương vụng trộn với kẻ trộm sao, có một người đến bẩm báo chuyện thì phải trốn đi.

Đến nỗi đấy không...

Hơn nữa Thu Vô Tế cũng hi vọng có thể cùng hắn quang minh chính đại đeo kiếm dắt tay, lòng này sớm đã có suy đoán rồi.

Trước có thân phận đệ tử thân truyền, vậy tất cả đều rất dễ nói, tối thiểu môn hạ của Vân Tế Sơn ở chủ phong nhìn thấy hắn cũng thấy đây là một chuyện rất bình thường.

Còn về sau này bị phát hiện hiếu †âm biến chất liệu có gây ra thị phi gì hay không... haizz, cần chính là cái biến chất này, bằng không sẽ không chơi.

Lúc này các môn hạ của Vân Tế Sơn đều vây quanh nhìn, muốn xem xem đây là thiên tài kinh thế nào, có phải là mọc ra ba đầu sáu tay hai sừng không, vì sao tông chủ đại nhân vạn năm không thu đệ tử bỗng nhiên lại coi trọng.

Nhưng ở trong một mảnh sôi trào náo nhiệt, Sở Qua bị vây quanh nhìn lại bỗng nhiên bắt đầu toát mồ hôi lạnh đầm đìa.

Không phải bị nhìn thì thấy xấu hổ... mà là hắn phát hiện trong lòng mình xuất hiện cảm giác nguy cơ mãnh liệt, vô thức tiếp tục như vậy thì tình tiết sẽ đổ vỡ, hắn cần phải sửa chữa.

Lúc này hắn mới mãnh liệt tỉnh ngộ, đây cũng không phải là chuyện của một đôi tình nhân, rõ ràng là can thiệp vào biến hoá lớn của tình tiết trong sách, ảnh hưởng cực kỳ sâu xa.

Bởi vì đối với thế giới trong sách mà nói, Thu Vô Tế thu nhận đệ tử, đó là một chuyện trọng đại.

Trước kia Thu Vô Tế không hề tiết lộ sẽ đồng ý nhận đồ đệ, thế nhưng đây là BUG dưới ngòi bút của thiên đạo nào đó, bởi vì thường quy mà nói tình cảnh của nàng như vậy là không có khả năng không thu đồ đệ. Nàng tính toán tuổi thọ không thể vĩnh hằng, hôm nay cũng đã vạn tuổi rồi, qua mấy trăm năm đến ngàn năm nữa cũng sẽ chết; nếu như muốn không chết vậy thì phải phi thăng, vậy cũng là đi đến một thế giới khác, tông môn này vẫn phải có người có thể nối nghiệp.

Đệ tử đích truyền của nàng, nếu như không ngoài ý muốn thì chính là người nối nghiệp, cả chiếc thuyền lớn này tương lai cũng đều giao cho hẳn cầm lái, trong một đêm đã đứng ở đỉnh cao của thế giới rồi.

Thu Vô Tế hôm nay mơ hồ chính là thiên hạ đệ nhất nhân, Vân Tế Tông là thiên hạ đệ nhất tông, hùng bá Cửu Châu... người nối nghiệp cấp bậc này cũng là nói đùa sao?

Bình thường đều cân phải có nghi thức điển lễ vô cùng trang trọng, mời các tông môn khắp thiên hạ đến dự lễ/

Từ nay về sau hành động trọng tâm của cả tông môn đều sẽ bắt đầu chuyển sang hướng "bồi dưỡng thiếu chủ”, mà Cửu Châu tiên đạo đối với việc xuất hiện truyền nhân của Thu Vô Tế sẽ trực tiếp được liệt vào một trong những đối tượng được quan sát cao nhất, kết giao, ám mưu, liên hôn, cái trò gì cũng sẽ xuất hiện.

Điều này sẽ có ảnh hưởng cực kỳ sâu xa đối với thế giới, một giờ nửa khắc cũng không thể nói hết được, tình tiết trong sách đó còn có thể đi theo nguyên dạng ban đầu không, hiển nhiên sẽ thoát khỏi dây cương.

Vì vậy dẫn đến hắn theo bản năng của "thiên đạo" cảm thấy không ổn.

Chuyện này... quả thực cần phải sửa đổi, thế nhưng không cần sửa quá không hợp lẽ thường, bản thân thiên đạo cũng muốn làm chuyện như vậy, đó chính là hoàn toàn có thể chắp vá giải quyết được... Thu Vô Tế bỗng nhiên cảm thấy được uy áp từ thiên đạo giáng xuống, tiểu đồ đệ ngoan ngoãn ở bên cạnh như gần như xa, khí tức bao trùm cả trời xanh.

Một khắc sau các đệ tử ở xung quanh không hiểu vì sao lại tròn mắt nhìn nhau, cũng không biết là xảy ra chuyện gì, tiếp đó chấp chưởng của các nhà cau mày quắc mắt, toàn bộ đều trở về.

Trừng bọn tôi làm gì, vừa rồi đưa mọi người đi xem chẳng phải là bản thân các người sao... kỳ quái, vừa rồi mọi người đang quan sát cái gì vậy, tông chủ sao lại ở đó!

Mọi người tản đi, chấp chưởng của Tạo Sách Đường trước mắt cũng dường như quên mất mình vừa hô to gọi lớn một câu "tông chủ đích truyền", lúc này vô cùng cảnh giác đè thấp thanh âm nói với Thu Vô Tế: "Tông chủ, vị này thật sự là đích truyền của người?"

Thu Vô Tế tâm niệm điện chuyển, lập tức hiểu rõ vừa rồi xảy ra chuyện gì... lúc trước mọi người đều thiếu suy nghĩ, dẫn đến tình tiết có nguy cơ thoát khỏi dây cương, Sở Qua kịp thời sửa chữa lại, lặp lại về tiếng gọi của vị chấp chưởng này.

Thu Vô Tế thở dài một hơi. Cũng không trách hai người không nghĩ đến những điều này, người bình thường ai thu nhập đồ đệ lại còn suy nghĩ đến chuyện tình tiết thay đổi nữa... ở một góc độ nào đó mà nói, đây chính là bi ai của "thân bất do kỷ", nàng muốn thoát khỏi vận mệnh làm một người độc lập, chính là ở đây.

Chỉ là muốn thoát khỏi thiên đạo chính là nam nhân nhà mình, chuyện đã trở nên rất không thể hình dung được. Lại nói hắn phí sức đi lặp lại, lại chỉ lặp lại tiếng hô to đó, cũng không có ngăn cản mình nói đệ tử đích truyền, có nghĩa là Sở Qua cũng không dự định hoàn toàn xoá đi chuyện này, phần nhiều là muốn chắp vá chỗ khác.

Hắn đây là tình nguyện gánh chịu những nguy hiểm này cũng hi vọng có thể cùng ta công nhiên thành đôi thành cặp sao...

"Phu thê" như có thần giao cách cảm vô cùng mạnh mẽ, lập tức hiểu rõ được ý của đối phương, Thu Vô Tế đè xuống đợt sóng trong lòng, khẽ gật đầu nói: "Quả thực là đích truyền của bản toạ, hơn nữa không phải là đệ tử mới thu, ta đã âm thầm quan sát dạy bảo từ lâu, thiên phí tuyệt giai, nhân phẩm đáng tin, hôm nay chính thức đưa hắn xếp vào tông môn. Nhưng mà hắn tu hành còn thấp, bỗng nhiên tuyên dương sợ rằng sẽ làm hại hẳn, các ngươi tạm thời không cần thông báo xa, bí mật tạo sách, thông báo riêng cho các vị trưởng lão là được."

"Vâng, tông chủ suy nghĩ chu toàn." Chấp sự đó lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đệ tử tạo sách ở xung quanh, lạnh lùng nói: "Lời của tông chủ, các ngươi có nghe thấy không? Nếu như tiết lộ nửa câu, pháp không dung tình."

Các đệ tử vừa hiếu kỳ vừa ghen tị nhìn Sở Qua, đều rất chắc chắn bày tỏ thái độ: "Rõ."

Chấp sự đó lại hỏi Thu Vô Tế: "Tông chủ, có phải hiện giờ nên nhỏ máu để chế tạo mệnh bài không?"
Bình Luận (0)
Comment