Chương 401: Tư bản (1)
Chương 401: Tư bản (1)Chương 401: Tư bản (1)
Đề án khiến biên tập cảm thấy đối phương không quá có thể thông qua, kết quả đối phương lại vô cùng sảng khoái mà đồng ý.
Đùa gì vậy, đi cửa sau mang đầu tư vào tổ biên kịch, bạn không muốn cũng không từ chối được.
Càng huống hồ bản thân tác giả này tự có lưu lượng, không nói cũng phải kêu hẳn tự mình cầm đao, đây là một cách tuyên truyền đó có được không? Kẻ ngốc mới không cần.
Kết quả trong trong tình chàng ý thiếp, toàn bộ bản quyền của [Sở Thiên Vô Tế] dùng năm năm với ba trăm vạn chính thức bán ra cho công ty trách nhiệm hữu hạn Đại Đường Quang Ảnh, hợp đồng đã ghi chú rõ ràng sẽ do tác giả tham gia biên kịch, tình tiết cải biên phải lấy ý kiến của tác giả làm chủ.
Quả thực là đãi ngộ của danh gia, danh gia cũng không nhất định là đãi ngộ này...
Tuyệt đại đa số người làm nghề điện ảnh, vừa muốn IP nhân khí của sách mạng, vừa không xem nổi bản thân sách mạng, tỉnh phân đã là thông lệ rồi. Có biên kịch công nhiên nói ở trên diễn đàn, tôi là người làm cải biên sách mạng, thế nhưng tôi trước nay không đọc sách mạng.
Còn nói như rất đắc ý nữa...
Cải biên sách mạng vì sao luôn là một mảng tường, bởi vậy có thấy thấy được lốm đốm, ngoại trừ hạn chế tài chính ra, một nguyên nhân rất lớn chính là người làm nghề điện ảnh ngạo mạn căn bản không hiểu, bản thân đang được các khán giả IP này thích ở điểm nào, muốn xem cái gì.
Thế nhưng ở trước mặt người đem tài nguyên đi cửa sau, tất cả đều không là vấn đề.
Ngạo mạn cũng không thắng nổi tư bản.
Tiền hiển nhiên không có nhanh đến tài khoản như vậy, phải thực hiện theo trình tự, thế nhưng Sở Qua nhìn thấy hợp đồng gửi đến, chữ ký cũng ký như rơi vào trong mộng.
Đù, ba trăm vạn.
Chia thành một trăm năm mươi vạn, sau khi trừ thuế còn một trăm hai mươi vạn.
Nghe sao lại bị co lại nhiều như vậy, cảm giác đang từ một con chó becgie biến thành con chó cá muối. Bỏ đi, đã không ít rồi, còn có thể cho mình tham gia biên kịch! Đây là quan trọng nhất.
Người viết sách cả đời mong muốn, hình như đến đây là đáng giá rồi, có thể thái giám rồi... không phải, thật sự có thể không viết một cuốn sau rồi.
Thái giám thì không thể nào là thái giám được, ngược lại hình như còn phải sớm viết xong để thuận tiện quay phim?
Sở Qua lại bắt đầu lo được lo mất.
Sớm hoàn thành là điều không thể, thế nhưng nếu như dựa theo kế hoạch viết xong, cũng viết xong mới bắt đầu quay thì liệu có quá muộn không... hắn luôn cảm thấy trước khi hoàn thành cần phải nhận định thế giới ở một mức độ nhất định, lúc hoàn thành sẽ đạt thành cảm giác tồn tại thế giới và đóng sách là có ý nghĩa rất lớn, đây là dự cảm của người là thiên đạo.
Mấy năm sau mới quay ra được, gái trinh thì cũng thành đàn bà rồi.
Thế nhưng hình như người ta không quá có thể trực tiếp quay quyển sách còn đang viết của bạn...
Trong tay người ta cũng không phải là không có những hạng mục khác để làm, đâu đến mức phải gánh nguy hiểm này? Bây giờ quay luôn, bạn lại chưa viết Xong, ngộ nhỡ sau này bạn viết lung tung lộn xộn thì sao?
Sở Qua lo được lo mất gọi điện thoại cho lão Chu.
Lão Chu nghe ra ý, cười ha ha nói: "Cái này không khó, bây giờ những thứ này cũng không cần phải hoàn thành mới quay, có thể chia ra các kỳ, đợi kỳ đầu tiên quay xong rồi, đoán chừng chắc là cậu cũng viết xong rồi. Cậu xem Băng Hoả gì đó, cũng là vừa viết vừa quay, thậm chí tiến độ quay phim còn vượt xa ban đầu nữa..."
Sở Qua nói: "Đạo lý thì cháu hiểu, người ta không nhất định muốn làm như vậy a..."
"Ông chủ có tiền."
Lão Chu an ủi nói: "Tôi đã xem tác phẩm của cậu, chia kỳ ra cũng rất dễ chia, kỳ đầu tiên quay đến đoạn Thu Vô Tế và Viêm Thiên Liệt quyết chiến là dừng. Tình huốgn này vốn là rất dễ thuyết phục đoàn đội, cũng không phải là chúng ta cưỡng ép như vậy, đúng không."
Sở Qua có chút lo lắng: "Cái này bác muốn đầu tư bao nhiêu..."
Lão Chu nói: "Một tỷ."
Sở Qua: "2?" "Vừa hay tôi bán mỏ khoáng rồi, tiền hiện giờ rất nhiều, hiện giờ trong tay nhiều tiền cũng để mốc, vừa hay cũng phải tìm chỗ đầu tư, cái này không phải chính là một trong những nguyên nhân trong đó sao, tôi còn có tiền dư đi tìm các hạng mục khác nữa..."
Sở Qua: "... mỏ khoáng thật sự bán rồi à, nhanh như vậy..."