Chương 424: Nhà Đen công kích (2)
Chương 424: Nhà Đen công kích (2)Chương 424: Nhà Đen công kích (2)
Gõ xong chương trước, một chữ cũng không tồn.
Buổi chiều Thu Vô Tế như thường lệ đi học lái xe, Sở Qua lái xe điện đưa nàng đến trường dạy lái xe, rồi tự mình đi đến Nhà Đen.
Đi vào Nhà Đen, trong đó đã rất đông người tụ tập, toàn bộ đều có ngoại trừ Chung Dật, ngoài ra còn có lão Chu đã tháo mặt nạ, và con gái của ông Chu Manh Manh.
Manh Manh cũng là người của Nhà Đen mà...
Mọi người đều đang tự mình tập luyện, Chu Manh Manh đang chạy bộ ở trên máy chạy bộ, bên cạnh là Vạn Tử Tuấn và Long Tư Giai vẫn đang lén lút thân thể mồ hôi ướt đẫm áo của cô, đầu bếp Kim cũng đang lén nhìn, bà chủ véo vào eo hắn một cái, nhe răng trợn mắt.
Chỉ có Phan Đạt là nhìn như không thấy, vẫn đang cần cù chăm chỉ Ma Thú: "Pháp sư đó! Bị điểm danh rồi, ra vòng! Diss, cậu điếc à?"
Đẩy sóng SS đâu, ai bình tính xem nữ nhân.
[Chỉ có hoạt hình xã là may mắn tồn tại]
Nhìn thấy Sở Qua một mình đeo mặt nạ Tam Oa đi vào, Chu Manh Manh rất vui vẻ vẫy tay với hắn.
Mọi người thần sắc bất thiện nhìn chằm chằm Sở Qua: "Này, cậu có Lục Oa, để cơ hội cho người khác."
Sở Qua bực mình nói: "Liên quan gì đến tôi... các cậu có bản lĩnh thì đi theo đuổi đi, giấu đầu lòi đuôi lén lút nhìn, thật mất mặt."
Chu Manh Manh cười hi hi.
Thực ra trong mắt ngược lại có chút lãnh đạm, bây giờ cô thật sự là không có những hứng thú này nữa rồi.
Người khác cũng trợn mắt nói: "Nói đến giấu đầu lòi đuôi, cậu cũng không biết ngại mà nói bọn tôi, mặt nạ đó đừng đeo nữa, lừa ai chứ?"
Sở Qua bất đắc dĩ tháo mặt nạ ra nói: "Có chút cảm giác nghi thức không được sao? Chúng ta là xã đoàn bí mật. Trong tiểu thuyết người ta suy đoán người quen nào là người đeo mặt nạ trong xã đoàn, đều có thể viết mấy trăm chương, cuối cùng mới thần bí vạch trần, chân tướng chỉ có một: "Ngươi chính là Xxx"
Mọi người đều cười: "Thật không hổ là người gõ chữ, ba câu không rời khỏi nghề.
Vạn Tử Tuấn cười nói: "Nếu lấy chúng tôi làm nhân vật chính, chúng tôi suy đoán người đeo mặt nạ là cậu không phải cũng đoán đến hơn trăm chương sao."
"Ôi, đổi góc nhìn như vậy ngược lại hình như cũng đúng..."
"Bởi vậy, ai ai cũng đều cảm thấy mình là nhân vật chính mà thôi." Vạn Tử Tuấn nói: "Sau này đến rèn luyện nhiều, đừng cứ mãi ở trong ổ nhà cậu gõ chữ, không tốt cho thân thể."
"Hả? Quan tâm tôi như vậy sao, tôi không phải BD."
Vạn Tử Tuấn tức giận mở điện thoại ra cho hắn xem một tin nhắn: "Rạng sáng cỏ vị tác giả thức đêm đột tử rồi, chúng †a cũng đều là độc giả đáng tin của cậu, lo lắng cho cậu mà." Sở Qua lặng lẽ nhìn dòng tin báo †ang này, nghĩ đến có thể được "ông chủ lớn triệu kiến", nhẹ giọng thở dài.
Trước khi có Thu Thu, trạng thái sinh hoạt của mình và Trương Kỳ Nhân, có thể xác thực cũng gần như vậy.
Bây giờ bản thân một thân tật xấu cũng đã tốt lên rồi, vấn đề xương cổ, xương sống cũng đã sớm giải quyết rồi, không biết Trương Kỳ Nhân hiện giờ thế nào... hắn rời khỏi bản văn, hiện giờ chắc là cũng luyện rồi? Đặc biệt là loại dị năng đó của hắn cần thể trạng cường đại thích hợp...
Bỏ đi, nghĩ xa rồi.
Sở Qua thu hồi lại tâm tư, thấp giọng nói: "Tôi có rèn luyện của mình, không cần lo lắng. Lại nói Phan Đạt bảo tôi đến rèn luyện với mọi người... cảm thấy mọi người quyết chí tự tường một khoảng thời gian rồi, không biết bây giờ đã đề thăng thế nào?"
Vạn Tử Tuấn kích động nói: "Có cần xem tôi trước không?"
Sở Qua ngạc nhiên nói: "Cậu viết chữ còn có thể tiến hoá sao?"
"Có thể chứ." Vạn Tử Tuấn viết ba chữ lên mặt: "Hồ Lô Oa."
Vì vậy trong mắt Sở Qua thật sự có một Hồ Lô Oa đứng trước mặt.
So với mặt nạ của mình cũng hình tượng hơn nhiều, đây là Hồ Lô Oa thật sự.
Lại nói bản thân hiện giờ với độ mạnh của thần thức này mà vẫn có thể bị ảnh hưởng... cũng khó trách, lúc đó ngay cả thần thức của Thu Thu cũng sẽ cảm thấy Vạn Tử Tuấn rất ngầu, loại dị năng này sinh hiệu lực thật sự thật không thể tưởng tượng được." "Thế nào?" Hồ Lô Oa dương dương đắc ý lên tiếng: "Hình tượng sinh động hơn so với mặt nạ của cậu chứ?”
Sở Qua nhăn mặt: "Thoạt nhìn thì giống như Hồ Lô Oa có tác dụng gì đó, có thể thu được năng lực của Hồ Lô Oa không?"
"Không thể, đây chỉ là khiến cậu thoạt nhìn cảm thấy đây chính là Hồ Lô Oa, trên thực tế tôi không biến thân, không có gì khác biệt so với lúc trước khiến người ta nhìn vào cảm thấy tôi rất đẹp trai hoặc là bố của họ." Vạn Tử Tuấn cũng không nhụt chí, ngược lại cười nói: "Thế nhưng... trước kia cực hạn ở cảm quan hình người, thế nhưng bây giờ có thể là bất kỳ hình dáng nào."
Trong lòng Sở Qua khẽ động, liền nhìn thấy Vạn Tử Tuấn xoá đi chữ hồ lô oa, đổi thành một chữ: "Rồng." Tiếng rông ngâm vang lên, một con thanh long ngửa đầu bay lượn, lập tức chiếm cứ cả Nhà Đen.
Con rồng biến thiên kích địa quan sát thế giới tiên hiệp, Sở Qua biết rõ, Vạn Tử Tuấn không chỉ là trên thị giác nhìn thấy rồng, ngày cả thanh âm và khí tức cũng vô cùng gần, thậm chí là ảo giác có long uy.