Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 425 - Chương 425: Lão Chu Bói Toán Q)

Chương 425: Lão Chu bói toán q) Chương 425: Lão Chu bói toán q)Chương 425: Lão Chu bói toán q)

Sở Qua rất kinh ngạc nói: "Tử Tuấn, long uy này của cậu mô phỏng thế nào vậy?”

"Long uy? Long uy gì chứ?" Thanh long miệng phun ra tiếng người nói: "Tôi chính là khiến cậu nhìn thấy rồng trong lòng cậu, giống như trước kia khi viết chữ ba ba người khác coi thành ba của hắn vậy. Ờ, rồng trong lòng cậu có long uy à? Cái này vẫn có thể khiến cậu cảm nhận được, kỳ quái... uy là thế nào? Như này sao?"

Thanh long "rua” một tiếng.

Những người còn lại của Nhà Đen đứng bên cạnh phì cười.

Sở Qua: "..." Định mệnh, cái này có nghĩa là đối với người khác cũng không có hiệu quả tốt như vậy, vừa vặn có tác dụng với mình và Thu Thu đúng không?

Không đúng... đối với người khác hiệu quả càng thái quá hơn, một người bình thường sẽ bị doạ cho sợ chết khiếp, cho dù người dị năng cười đại e rằng cũng ngay lập tức muốn bỏ chạy, ai chống đỡ được việc trước mắt xuất hiện một con rồng chứ.

Hơn nữa cái này chỉ cần không xoá mất chữ, hình như là duy trì vĩnh viễn, còn không tiêu hao pháp lực gì cả... có công dụng lớn có thể nghiên cứu...

Sở Qua nghẹn lời một lúc lâu, mới hỏi: "Vậy người nước ngoài nhìn thấy chữ này có tác dụng không?"

Thanh long thần sắc cứng đờ, xoá đi chữ viết trên mặt, một lần nữa xuất hiện dáng vẻ của Vạn Tử Tuấn, ngại ngùng nói: "Đầu tiên hắn phải biết chữ, bằng không tôi viết Godzilla, hắn không nhận ra thì cũng vô dụng..."

"Hoá ra thiên địch của cậu và tác giả chúng tôi cũng rất giống nhau, viết một câu người khác xem không hiểu, tự mình giải thích là ý tứ gì cậu cũng không có cách..."

Vạn Tử Tuấn nói: "Bây giờ tôi đang khổ sở học tiếng Anh và tiếng Nhật đây."

"Tiếng Anh thì còn có thể hiểu được, tiếng nhật thì học làm gì, cậu cũng muốn đi Nhật à?"

"Nếu đã cần phải học thêm mấy môn ngoại ngữ, vậy vì sao không học tiếng Nhật?" Vạn Tử Tuấn lý trực tráng khí nói: "Xem phim không cần phụ đề! Ngay cả cái này cũng cần phải giải thích, Sở Đại cậu thay đổi rồi Sở Đại..." Sở Qua dở khóc dở cười nói: "Này, nếu lực lượng thực tế của Hồ Lô Oa và rồng cậu đều không có, vậy trước mặt mà nói cậu vẫn chỉ có thể doạ người, có tác dụng với đối phương hay không, tôi nhớ cậu trước kia cũng có thể viết kiểu "tôi thích bạn" loại đó."

"Tôi vẫn luôn thử loại đó, hiệu quả cũng không tốt, cảm thấy cái này của tôi cũng có chút khác biệt với thôi miên hoặc ảo thuật hoặc là ám thị tinh thần? Tôi không giải thích được... trước mắt mà nói, vẫn là khiến trong mắt đối phương hiện lên tôi như thế nào, hiệu quả tốt nhất."

Sở Qua khế gật đầu, lại bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Cậu rõ ràng không phải là đi theo con đường chiến đấu, bảo tôi đến tham mưu cũng không có ý nghĩa gì."

"Có ý nghĩa, có thể xác định được là có hiệu quả với cậu, vậy trong lòng tôi cũng có nắm chắc rồi." Vạn Tử Tuấn cười ha ha quay đầu viết chữ "tôi thích bạn" lên mặt, chạy đến trước mặt Chu Manh Manh, gọi: "Manh Manh..."

"Cút!" Chu Manh Manh đạp một cái, Vạn Tử Tuấn ngã lăn thê thảm.

Chiêu này đối với người dị năng chưa từng thành công, quá thảm...

Thế nhưng thực ra hắn tổng cộng từng sử dụng với hai người, một người là Thu Vô Tế, thần hồn của Độ Kiếp Đại Lão; một người là Chu Manh Manh, tiềm chất cắt nhân quả.

Sở Qua chộp lấy cánh tay, cảm thấy Vạn Tử Tuấn không khai phá được tác dụng đối với người khác, sợ rằng còn bị đả kích liên quan, không tự tin...

"Lại nói chị Manh Manh, chị luyện thế nào rồi?” Sở Qua hỏi Chu Manh Manh. Chu Manh Manh lắc đầu, nói: "Tôi mới luyện mấy ngày có thể thế nào chứ, hơn nữa hành động của mọi người tôi cũng không đi, người đi là bố tôi."

Sở Qua nhìn về phía lão Chu, lão Chu đang đánh cờ với chính mình, dường như cảm ứng được Sở Qua đang nhìn ông, liền trực tiếp nói: "Tôi là dùng danh nghĩa đầu tư điện ảnh để đi... đến lúc đó chúng ta cùng đi, không cùng đường với đội du lịch bọn họ."

"Ông đánh cờ thối như vậy cũng đừng đánh nữa... vừa kém lại còn thích chơi."

"Thật sự cho rằng tôi kém sao? Tôi là đánh không lại Tề Thành Thái và cô bạn đời đó nhà cậu, còn người bình thường cũng không đánh lại được tôi đâu." Lão Chu bực mình nói: "Cờ và bài của tôi cũng là công cụ bói toán, không phải là chơi đâu... lại nói có cần tôi tính mệnh cho cậu không?”

Sở Qua hứng thú nói: "Nào tính đi, tính đi."

Lão Chu bề nghễ nhìn hắn: "Tính cái gì?

"Nhân duyên của tôi và Thu Thu, cái khác có gì để tính chứ?"

"Biết ngay mà, yêu đến mức không cứu nổi rồi." Lão Chu móc ra một xấp bài Tarot: "Nhắm mắt thành tâm, rút một quân."

"Cái này? Sao lại cảm thấy như vậy không đáng tin lắm vậy? Có gì khác biệt với kẻ lừa đảo bên đường?" Sở Qua nói: "Hơn nữa bài ông đánh sao lại là bài Tarot..."

"Bài tôi đánh không phải là cái này, chỉ là tôi cảm thấy cái này thích hợp với cậu mà thôi..." Lão Chu mặt không biểu tình mở tất cả bài của mình ra: "Bài của †ôi toàn bộ đều không có mặt bài, sau khi cậu rút mới từ vấn đề của cậu mà hiển hiện."

Sở Qua sửng sốt, lần này cảm thấy có chút ý tứ rồi.
Bình Luận (0)
Comment