Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 436 - Chương 436: Lần Đầu Thể Hiện Của Phòng Làm Việc Phu Thê (2)

Chương 436: Lần đầu thể hiện của phòng làm việc phu thê (2) Chương 436: Lần đầu thể hiện của phòng làm việc phu thê (2)Chương 436: Lần đầu thể hiện của phòng làm việc phu thê (2)

Cái gì là chuyên nghiệp, đây chính là chuyên nghiệp.

Rất nhiều thứ cũng không phải là tác giả nói "Đây là tình tiết của tôi, phải dựa vào suy nghĩ của tôi" là xong chuyện, thậm chí nó chưa chắc đã giống với những gì ban đầu bạn muốn xem.

Thứ cần suy nghĩ đến càng nhiều, càng sâu xa hơn.

Sở dĩ cần tôn trọng ý kiến của tác giả, bởi vì tác giả hiểu rõ nguyên tác nhất, ở phương diện này có thể kết hợp có hiệu quả nhất, sẽ không dễn đến chuyện thoát khỏi tầm kiểm soát mười vạn tám ngàn dặm.

Sở Qua cẩn thận nói: "Bùng nổ dễ dàng khiến người ta sảng khoái, thế nhưng có thể truyền bá vẫn là cốt truyện và nhân vật, chúng ta có nền tảng quần tượng kịch, có thể tham khảo mô hình "trò chơi quyền lực"..."

Nói xong cẩn thận nhìn Tạ Văn Nguyên một cái, không biết đối phương có cảm thấy đây là quá tự cho là đúng không. Thấy Tạ Văn Nguyên mỉm cười không thể hiện thái độ, Sở Qua dứt khoát cũng giống như Thu Vô Tế tay chấm vào nước trà vẽ lên bàn trà:

"Tôi sau này có thế giới hoàn chỉnh, liên quan đến hải ngoại phương tây, dùng thế giới quan ma huyễn và hệ thống vương quốc thời trung cổ của bọn họ, cùng với các loại quái vật trong phạm trù của họ, kết hợp với tiên hiệp của chúng †a, đây chính là một loại luân phiên lẫn nhau, tình tiết thời kỳ đầu, có thể khiến người ở học viện hiểu, chúng ta có thể thiết kế như vậy..." Sở Qua nói một mạch liền nói mười mấy phút, càng nói càng nhiều, nước miếng tung bay, ngay cả hơi thở cũng gấp hơn.

Thu Vô Tế ở bên cạnh mỉm cười nhìn khuôn mặt nghiêng nghiêng của hẳn, thực ra tên này cũng rất biết tán dóc, đặc biệt là lúc nói đến sở trường của hắn. Loại tự tin hào hứng đó, rất hấp dẫn người khác.

Tạ Văn Nguyên cũng mỉm cười.

Ông muốn gặp mặt tác giả thương lượng, cũng không nói dễ nghe như vậy, về bản chất là không tín nhiệm.

Không tín nhiệm một tác giả văn học mạng đối với những chuyện này có toàn bộ gì đó, suy nghĩ lâu dài, lo lắng hắn cố chấp "không cho sửa loạn cốt truyện của tôi", dân đến mọi người không thoải mái. Hỏi những cái này căn bản không phải là khảo nghiệm gì cả, ngược lại là một loại ý tứ "biết khó mà lui", cậu không được thì đừng có trì hoãn kế hoạch của mọi người, làm một vật biểu tượng trên danh nghĩa đi, nhiều nhất là tôn trọng ý kiến của cậu cho cậu khống chế đừng sửa thành cái mẹ gì cũng không nhận ra là được.

Kết quả còn có thu hoạch bất ngờ, tác giả này suy nghĩ rất nhiều rất tỉ mỉ, cảm tình rót vào tác phẩm của mình rất nhiều, hiểu biết đối với cả thế giới quả thực giống như là từng đi ngao du trong thế giới đó, bả nthaan hắn có thể dùng bất kỳ góc độ và phương thức văn hoá nào để một lần nữa thể hiện ra thế giới đó, cũng không cần người khác phải cải biên.

Còn về tác giả "tự phụ” cảm thấy bản thân mình có thể giống "trò chơi quyền lực"... đây là chuyện tốt.

Muốn đánh sang hải ngoại, ngay cả tự mình định vị bản thân cũng không có, vậy thì đánh cái rắm gì?

Nhặt được bảo vật là đây...

Lại nói đôi vợ chồng trẻ này cũng rất có nội hàm a, không phải chỉ là dáng vẻ soái khí và khuôn mặt xinh đẹp để nổi tiếng trên mạng mà thôi, phòng làm việc phu thê này sau này có thể sẽ đại phóng dị sắc, thật sự không quá giống với trong tưởng tượng ban đầu của mình.

Chẳng trách lão Chu lại chủ động đập tiền vào, đây không thể là thể diện đầu tư, mà là thật sự có kỳ vọng.

Tạ Văn Nguyên rơi vào suy tư.

Tán gâu mười mấy phút, Sở Qua cuối cùng nói xong một đoạn, có chút khát nước liền uống ngụm trà. Không có ai chen lời với hắn, hắn còn có chút xấu hổ.

Thấy hắn buồn bực uống trà, Tạ Văn Nguyên cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, mỉm cười đưa tay ra, nói: "Hoan nghênh anh Sở gia nhập tổ hạng mục của chúng tôi, với tư cách cố vấn đặc biệt của hạng mục và cố vấn của tổ biên kịch."

Sở Qua sửng sốt, thân sức cổ quái nói: "Đừng nói với tôi, cái này cũng muốn cho tôi tiền nhé."

Tạ Văn Nguyên võ tay cười lớn nói: "Không sai, cũng cho cậu tiền."

Thấy dáng vẻ chủ khách đều vui, lão Chu hợp thời nói: "Cái này không phải là ngồi ở trong phòng trà uống trà có thể bàn hết toàn bộ, đây chỉ là trao đổi ý kiến đơn giản thôi, sau này sẽ có một vài hội nghị, tôi cũng có đầu tư hội nghị, không phải đến để bàn bạc thôi. Hôm nay trước tiên đến đây đã, chúng tôi đường xa đến đây cũng nên về khách sạn nghỉ ngơi đã."

Tạ Văn Nguyên nói: "Sớm đã đặt phòng cho mọi người rồi, trước tiên đi †hu xếp đã, buổi chiều họp, dự thảo một vài hiệp nghị, chiều tối mời mọi người ăn cơm."
Bình Luận (0)
Comment