Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 438 - Chương 438: Uy Lực Của Tạ Văn Nguyên (2)

Chương 438: Uy lực của Tạ Văn Nguyên (2) Chương 438: Uy lực của Tạ Văn Nguyên (2)Chương 438: Uy lực của Tạ Văn Nguyên (2)

"Hũ dấm chua ở đâu ra vậy." Sở Qua bỗng nhiên đưa tay ra, ôm ngang người Thu Vô Tế lên.

Thu Vô Tế giãy giụa nói: "Này này, anh làm gì vậy? Nước ép của em còn chưa uống xong sẽ đổ đấy."

Sở Qua ghé đầu qua, uống cạn chỗ nước ép còn lại.

Thu Vô Tế bất đắc dĩ ném chai đi, rất chuẩn xác ném vào sọt rác.

Một khắc sau cả người liền bị bế lên trên giường lớn, mùi vị nước ép còn sót lại trên môi cũng bị Sở Qua liếm sạch...

"Anh làm gì vậy." Thu Vô Tế giãy giụa nghiêng đầu không cho hắn hôn: "Nói đến nữ biên tập anh liền hưng phấn có phải không?"

Sở Qua ghé vào tai nói: "Cách làm chính xác lẽ nào không phải là ép khô anh trước sao?"

Thu Vô Tế sửng sốt, có chút do dự ngừng dãy dụa.

Hình như có đạo lý.

Lúc đó Manh Manh nói...

"này này này, em đừng có giấy... em giải cái này thuần thục như vậy! Ha... ờm..."

Sở Qua vùi đầu vào vân tế, hàm hồ không rõ lẩm bẩm nói: "Cho nên nói mà, còn xoắn phòng giường lớn cái gì..."

Thu Vô Tế rất mất mặt.

Càng mất mặt hơn là bản thân còn thật sự muốn vắt kiệp hắn rồi mới thả cho hắn đi gặp Điểm Nương.

Cho nên nói, hũ dấm cũng là một sơ hở cực lớn mà... ....

Thu Vô Tế tuyệt đối không ngờ rằng bản thân mình ở giữa buổi trưa lại làm một việc vô nghĩa như vậy.

Sở Qua thần thanh khí sảng đi đến công ty website, đi đến tâng của bộ phận biên tập offices, trong sảnh lớn toàn là biên tập được ngăn cách bởi tấm chắn chuyên dụng tạo thành vị trí làm việc, nhìn thấy có người đi vào, một hai người ngẩng đầu lên nhìn, quả thực giống như ngắm khi.

"Đó là ai?"

"Nghe nói là Sở Qua."

"À, là cậu ta à... rất đẹp trai."

"Pi, có tôi đẹp trai không?”

"Phiền bạn đi soi gương."

Sở Qua chỉ muốn che mặt, cái này thật sự khác biệt rất lớn với bầu không khí văn nhân trong tưởng tượng.

Hơn nữa nhiều người như vậy, ngay cả phòng làm việc độc lập cũng không có mấy cái, toàn bộ đều đẩy đến đại sảnh, tưởng tượng cao lớn đã vỡ vụn rồi.

còn không bằng tầng vừa đi qua, bày các loại giá sách, bên trên đều là tác phẩm xuất bản của tập đoàn, cuốn nào cũng nghe nhiều nên thuộc, du lãm trong đó còn có ý vị của hành lang văn học mạng.

Nghênh đón Sở Qua chính là tổ biên tập của mình, chủ biên và biên tập khác toàn bộ đều ở đây, tiểu tỷ tỷ biên tập đó của mình chỉ là một trong số đó, đợi đến khi vào phòng làm việc rồi, lão tổng ngồi ở trong đó, một đám người cùng nhau nói chuyện phiếm.

Tuy rằng nữ biên tập quả thực là có một tiểu mỹ nữ thanh tú, nhưng mà kém xa so với cảnh tượng lén lút gặp mỹ nữ biên tập trong tưởng tượng của Thu Vô Tế.

Cho nên nói rốt cuộc vắt cạn hắn làm gì, bỗng dưng khiến hắn ngay cả vào phòng nói chuyện mà chân cũng mềm nhũn.

Lão tổng ngược lại rất hoà nhã, thậm chí xưng hô còn nguyện ý dùng "Sở Đại": "Cuốn sách này của Sở Đại, Tạ tổng bên đó vô cùng coi trọng..."

Sở Qua biết đối phương kính trọng là Tạ Văn Nguyên, không phải là Sở Qua hẳn, trong lòng thấy sóng lớn không sợ mà đáp lại: "Tạ tổng là người rất có lý tưởng."

Cảm giác căng thẳng khi gặp nhân vật lớn từng có trong lòng bây giờ đã biến mất không còn chút gì.

Bất luận là gặp lão tổng nhà mình, hay là gặp Tạ Văn Nguyên... Sở Qua luôn cảm thấy không có bất kỳ khác biệt gì so với gặp người bình thường.

Đối với một phụ thần của thế giới mà nói... bọn họ thật sự là người bình thường.

Thấy thái độ của Sở Qua, trong mắt lão tổng loé lên vẻ kinh ngạc, mỉm cười nói: "Nghe tổ biên tập nói, Sở Đại không muốn tiếp trường ước?"

Sở Qua vân là thoái thác nói: "Có thể không có cuốn sau, không ý nghĩa."

Lão tổng lòng biết rõ nguyên nhân thực sự, chỉ mỉm cười nói: "nếu như chỉ là hợp tác thì sao?"

"Hử" Lần này đến lượt Sở Qua sửng sốt: "Hợp tác gì?"

"Nếu như còn có quyển sau, ưu tiên phát đến chỗ chúng tôi là được, không làm trói buộc. : Sở Qua trầm mặc.

Tuy rằng không nói chi tiết, thế nhưng là một người lão luyện hắn vẫn là nghe một cái là hiểu, đây là mô hình hợp thác bộ phận bạch kim...

Đây không phải là bán một phần bản quyền là có thể lấy được, mà là uy lực khủng bố của Tạ Văn Nguyên.

Mấu chốt hiển nhiên là câu đó "Tạ tổng vô cùng coi trọng", mà Sở Qua hắn vân là trước tiên gặp Tạ Văn Nguyên uống trà nói chuyện một tiếng đồng hồ, ở dưới sự sắp xếp của Tạ Văn Nguyên nghỉ ngơi buổi trưa, buổi chiều mới thoải mái nhàn nhã đi đến website.

Đó có thể là chuyện bán bản quyền của một tác giả bình thường sao? Dường như là một trong những chiến lược cốt lõi của công ty văn hoá Đại Đường Quang Ảnh...
Bình Luận (0)
Comment