Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 440 - Chương 440: Các Biên Tập (2)

Chương 440: Các biên tập (2) Chương 440: Các biên tập (2)Chương 440: Các biên tập (2)

Sở Qua vội vàng nói: "Này này này, lời này của chị rất dễ khiến người khác hiểu lầm đó. Chị xem ánh mắt của chủ biên đại đại nhìn tôi bắt đầu bất thiện rồi..."

"Pi..." Chủ biên thủ thế muốn đánh người, cười nói: "Ai nhìn cậu bất thiện, nhìn cũng lười nhìn cậu. Tình yêu đầu thu của cậu, hôm đó tôi nhìn qua cũng có mấy chục vạn fan rồi, cậu nghĩ như vậy thì quay đầu cũng không quay lại được đâu, sau này bị người ta bạo cũng phải ngoan ngoãn mà nuốt xuống, đừng hi vọng có hoa hoa cỏ cỏ khác."

Sở Qua chun mũi, lòng có ưu tư.

Trước khi đến đây còn cố ý ép một hồi nữa, cũng bị ép thành cải bẹ rồi.

Lão Chu có mây, tuổi còn trẻ đã bị treo cổ rồi... ở trong mắt của người đàn ông khác e tằng đồng tính là an toàn nhất, một chút ý nghĩa cạnh tranh cũng không có.

"Lại nói, tiểu tỷ tỷ tính là có ân tri ngộ đối với tôi..."

"Cậu cũng biết à." Chị gái biên tập võ bàn nói: "Cậu cự tuyệt ký ước khiến tôi mất hết thể diện đó cậu biết không?"

Sở Qua cười bồi nói: "Bây giờ không phải là vẫn ký sao, tuy rằng thứ để ký cũng không giống lắm, nói thật, nếu không phải nể mặt của tiểu tỷ tỷ, thì cái này tôi cũng không ký."

Chị gái biên tập xì một cái nói : "Lễ nào cậu còn thật sự không muốn viết phần sau à? Cuốn này kiếm đủ rồi đi thu tô sao?"

Sở Qua võ tay nói: "Đó chính là mộng tưởng mà." "Được lắm." Chủ biên thở dài nói: "Giống như cậu như vậy chúng tôi thấy nhiều rồi, nói là không viết, không viết, cuối cùng ngứa tay, không ai giục cũng tự mình viết, thật sự coi cậu rảnh rỗi được thu tô a... không có chút tình yêu với nghề này, ai thích ngày ngày ngồi ở đó sáng tác chứ?”

Sở Qua liền cười.

Cho nên vì cái gì mà có thể nói chuyện thoải mái với biên tập, bởi vì bọn họ thực sự hiểu nghề này, cùng với lăn lộn cùng mọi người trong nghề này.

Chủ biên chỉ vào tác phẩm trong tủ sách nói: "Cuốn này của cậu nộp cho mấy nhà xuất bản rồi, trước kia độ khó rất lớn... cậu cũng biết, chủ yếu là bởi vì thực hiện xuất bản hiện giờ không dễ kiếm tiền như vậy nữa, sách số lại bị kẹt nặng, nhà xuất bản càng cẩn trọng hơn, đem sách số có hạn chia cho tác phẩm có thể kiếm được tiền, đặc biệt là tác phẩm có thể đi vào sân trường, ví dụ như văn học nhi đồng và đấu la loại đó..."

Sở Qua khiêm tốn lắng nghe, có vài chuyện quả thực không phải là quá hiểu.

"Rất nhiều IP văn học mạng nổi danh, ví dụ như những cái tên trong tủ sách của chúng tôi, nhìn lượt xuất bản hừng hực khí thế, thực ra chân chính có lượng tiêu thụ lại không nhiều. Đặc biệt là văn học mạng của chúng ta quá dài, động một cái là mấy chục quyển, chi phí ao, giá bán cũng cao, thậm chí mua về rồi chông chất trong một không gian cũng rất nhiều người không chịu nổi..." Chủ biên thở dài nói: "Người có phòng lớn như vậy, sẽ không mua cái này, người sẽ mua cái này, thì không có phòng lớn như vậy."

Thực ra Sở Qua biết cho dù thành công xuất bản cũng chưa chắc có mấy đồng tiền, biên tập nói rất đúng, trừ phi là loại vào được vườn trường đó, mà loại của bản thân hắn hiển nhiên không được tính là có khả năng cao. Thế nhưng đừng nói đến chuyện có kiếm được tiền hay không, cho dù là xuất bản lỗ vốn, tự trả tiền xuất bản, phần nhiều cũng là người †a tình nguyện móc tiền ra.

Đưa đi in, từ trước đến nay đều là một trong những mộng tưởng chấp niệm của tất cả tác giả.

Những năm qua càng khó khăn hơn, dân dân xoá mờ đi mơ mộng trong lòng rất nhiều người rồi, thế nhưng cơn mơ này từ trước đến nay vẫn ẩn giấu ở tận đáy lòng chưa từng bị mài mòn.

"Sớm vài năm còn dễ, mấy năm qua theo sách số bị buộc chặt, là càng ngày càng khó." Chủ biên nói: "trước kia chúng tôi nộp đề nghị xuất bản, mấy nhà xuất bản cũng đều gạt bỏ, thế nhưng hiện giờ thừa lúc danh tiếng lên cao cậu muốn cải biến các loại, chúng tôi một lần nữa khởi động lại, trước mắt vẫn không có hồi âm, đoán chừng chờ sau khi cậu ra được Manga rồi còn có thể đẩy mạnh một chút."

Sở Qua tự đáy lòng nói: "Cảm ơn các biên tập đại đại nhiều. Thật sự có thể thành công xuất bản, nhất định sẽ mời mọi người ăn cơm."

"Nghe nói tối nay cậu phải cùng các ông chủ ăn tối à" Chị gái biên tập có chút hâm mộ nói: "Cơm tối của công ty Đại Đường, nói không chừng sẽ có minh tỉnh tham gia nữa..."

Sở Qua nói : "Chính là một bữa cơm rau thường ngày thôi không đến mức long trọng như vậy chứ?”

"Khó nói lắm, đây tính là cuộc họp hội ý mở rang hạng mục, theo lý mà nói thì tính là một loại tương đối long trọng." Chị gái biên tập chống cằm nói: "không biết liệu có gặp Lão Hồ không..."

Sở Qua nói: "Nếu có thì phải xin chữ ký giúp tiểu tỷ tỷ à?"

Chị gái biên tập nhìn hắn ột cái, bỗng nhiên bật cười: "Còn không bằng... cậu ký tên cho chúng tôi đi, tôi hoài nghi sau này sẽ trở nên rất đáng tiền."

Sở Qua trong lòng vui vẻ, giả vờ từ chối một chút, vẫn là "thịnh tình khó khước" mà ký tên lên sách của các biên tập.

Chủ biên dung dung thu lại chữ ký, dường như vô ý bổ sung thêm một câu: "Phàm là nhìn thấy tác giả chúng tôi đều sẽ nói như vậy, không chừng mèo mù vớ được cá rán lại được phát một khoản."

Sở Qua: "Đù."
Bình Luận (0)
Comment